Archive for the ‘Trần Vấn Lệ’ Category

Trần Vấn Lệ


Thiếu nữ trên đồi Đà Lạt
dinhcuong

Bao giờ tôi hết yêu Đà Lạt?
Tôi hỏi lòng tôi sáng lại chiều
Tôi hỏi lòng tôi như vậy mãi
Bao giờ Đà Lạt cạn tình yêu?

Bao giờ tôi đứng đây nhìn núi
Không thấy lòng tôi lạnh bất ngờ?
Ôi núi Lạc Dương rừng Vạn Kiếp
Đường Bà Trưng trắng những trưa mưa!
(more…)

Trần Vấn Lệ


Thiếu phụ khăn quàng xanh
Lê Phổ

Áo tím…bây giờ bỗng áo xanh
Áo nào em mặc cũng mong manh
Hèn chi gió chỉ là cơn gió
Chỉ thắm thềm rêu một chái Đình!

Hèn chi gió chỉ là cơn gió
Anh nói hoài nha: Yêu quý em!
Ai nữa cho mình yêu quý nữa?
Qua sông chỉ muốn một lần thuyền!
(more…)

Duyên

Posted: 21/02/2020 in Thơ, Trần Vấn Lệ

Trần Vấn Lệ

Tôi đứng chỗ này, cổng nghĩa trang
không nghe mùi khói, chẳng mùi nhang
không ai dừng lại, không ai viếng…
Những nấm mồ không ai nhớ thương?

Những hàng hoa tím rưng rưng nở
những nụ hoa rưng rức mắt người
gió thổi đó, đây, vài lá rụng
vài bông hoa héo lạnh lùng rơi!
(more…)

Con ngựa buồn

Posted: 12/02/2020 in Thơ, Trần Vấn Lệ

Trần Vấn Lệ

Con ngựa buồn đi lang thang trên non.
Tôi thấy nó vào buổi hoàng hôn.
Đèo Eo Gió trời hiu hiu gió.
Một con ngựa buồn. Con ngựa cô đơn!

Thời buổi bây giờ đường xe máy nổ.
Không còn xe thổ mộ.
Con ngựa thành con thú đi hoang.
Nó không còn biết chuồng của nó đâu nữa?
(more…)

Trần Vấn Lệ

Khói buổi chiều Đà Lạt hay sương

Men theo bờ suối Cam Ly mưa
tới Vạn Thành Thôn hoa đang mùa
len lách giữa ngàn thông rất cũ
nhớ hoài ai đó với mình trưa…

Ba mươi năm hơn người trở về
nhìn con suối trắng mấy lùm tre
nhìn thông xanh mướt không thay sắc
lạnh mái đầu người không nón che…
(more…)

Trần Vấn Lệ

“Đêm Ba Mươi Tết co cẳng đạp Thằng Bần ra khỏi cửa
Sáng Mồng Một dang tay bồng Ông Phúc vào nhà!”
Nguyễn Công Trứ viết xong đứng xuýt xoa.
Bạn bè ngó “Ôi chà tuyệt bút!”.

Hồi nhỏ tôi, Thầy Cô bắt học
thuộc lòng thơ Nguyễn Công Trứ, nhiều bài
Tôi giả đò biếng lười rồi biếng lười thật
Tôi đi thi Trung Học rớt hai kỳ…
(more…)

Trần Vấn Lệ

Người ta nói chim Quyên chuyên ăn trái nhãn lồng.
Tôi thật có ước mong được nhìn thấy chim đó.
Nhà tôi ngay đầu ngõ, cây nhãn trồng ba năm.
Cây nhãn đã trổ bông. Và nó đã kết trái…

Thế mà tôi chờ mãi không thấy chim quyên đâu!
Nó ở tận rừng sâu? Hay nó trên núi thẳm?
Chưa thấy vẫn nhớ lắm, chim Quyên ơi chim Quyên!
Tôi nhớ như nhớ em yêu từ trong tiền kiếp…
(more…)

Trần Vấn Lệ

Hai mươi Thế Kỷ hai mươi năm
Chúa Giáng Sinh vui khắp cõi trần
Mỗi dịp Noel mừng Chúa đến
Những vì sao hiện tự nhiên chăng?

Hai mươi Thế Kỷ rồi hơn nữa
Những tiếng chuông ngân đã trả lời:
“Đêm Chúa Giáng Sinh đêm rất Thánh
Ai buồn cách mấy cũng nghe vui!”
(more…)

Trần Vấn Lệ

Núi phủ đầy tuyết trắng
mà không phải Ngân Sơn!
Nhớ Bình Định nhiều lắm
Quy Nhơn à Quy Nhơn!

Xưa, nhà thơ Quách Tấn
yêu Ngân Sơn bạc đầu
mà cuộc đời lận đận
về Nha Trang thiên thu!
(more…)

Bóng mưa

Posted: 08/11/2019 in Thơ, Trần Vấn Lệ

Trần Vấn Lệ

Người con gái trở bàn tay ngà ngọc
nàng khoe ai hay trăn trở một mình?
Lợi dụng núp mưa, tôi đứng lại nhìn
(nhìn mưa thôi chớ không dám nhìn ai cả…)

Người con gái có mắt buồn như lá
có đôi môi màu đỏ một trái tim
tàn cây tôi núp mưa không là cây sim
không có trái nào giống đôi môi người ấy…
(more…)

Trần Vấn Lệ

Tôi muốn làm bài thơ
một-bài-thơ-mới-nhất
một bài thơ thường nhật
…mà cái hình ảnh này:

Nó làm hồn tôi bay
về Sài Gòn rất cũ
về cái thời nắng gió
lam lũ nhiều phận người!

Đi dọc đường bán khoai
bên vệ đường ngủ gật
họ không làm hành khất
họ là đồng bào tôi!
(more…)

Trần Vấn Lệ


Nhà thơ Du Tử Lê (1942-2019)

Con ngựa tự dưng mà mọc cánh
bay qua biển lớn về quê nhà
ta rơi nước mắt, thôi chào biệt
cũng kịp gửi chàng một đóa hoa!

Du Tử Lê là con ngựa tía
trời sinh ra để chở thơ thôi
thơ tình…rồi những bài thơ tận
lòng tận tình rồi mây trắng trôi!
(more…)

Trần Vấn Lệ


Trần Tuấn Kiệt
dinhcuong

Trần Tuấn Kiệt thôi hết ở đời!
Sa Giang nước chảy ngược về trời
Từ nay Châu Đốc còn Châu Đốc
Sa Đéc ngàn năm nhớ một người!

Người đó! Hỡi ơi Trần Tuấn Kiệt
Đất trời dâu biển một lòng thơ!
Dù sao anh cũng ra Hà Nội
Nhìn Nước Non mình, thế đủ chưa?
(more…)

Trần Vấn Lệ


Họa sĩ Nguyễn Văn Trung (1937-2019)

Đầu tháng Mười không mưa,
trời có gió lành lạnh
nắng tháng Mười óng ánh
vì lá đã vàng nhiều…

Đầu tháng Mười buồn hiu:
tin, một người bạn mất
nhẹ nhàng, như không thật
mà thật…đã qua đời!
(more…)

Trần Vấn Lệ

Eo gió

Nửa Thế Kỷ rồi…không còn xe lửa
Ga Krông Pha thành cái nhà hoang
Bạn nhìn thấy khi đi từ Phan Rang
lên Dran, lên Trạm Hành, lên Đà Lạt
Bạn nhìn thấy một ngôi nhà đổ nát
bạn có nghe lòng đổ nát hay không?

Xe sẽ chạy ngang qua một cánh rừng
bạn chắc nghe tiếng lá thông động chạm
Nếu có cơn mưa thì bầu trời rất xám
những con ngựa ô thầm lặng lang thang
những tiếng gà thảng thốt kêu vang
chắc bạn nhớ tiếng còi xe lửa cũ?
(more…)

Lưu vong hành

Posted: 19/08/2019 in Thơ, Trần Vấn Lệ

Trần Vấn Lệ

Bất chợt xe ngang phố Tàu
phất phơ cờ đỏ cái màu huyết âm
đây là nước Mỹ xa xăm
cờ nước nào cũng công bằng gió bay?
Hỏi người bạn ngồi sát vai
bạn cười rồi khoát cánh tay…bình thường!
(more…)

Trần Vấn Lệ

Sau những ngày mưa như trút.
Đà Lạt đứng dậy lom khom…
giống như những cây thông
bật gốc, lòm còm đứng dậy…

Quang cảnh đang được nhìn thấy:
Đà Lạt, cảnh trí điêu tàn!
Những công nhân đi lang thang
trên đống nhà kính tan vỡ…
(more…)

Trần Vấn Lệ

Lá bắt đầu rơi. Thu bắt đầu…
Lòng sông có lẽ rất là sâu?
Chiều êm đến nỗi cây không động
Bắp trổ cờ thơm đến bãi dâu…

Còn cánh đồng xanh còn chút nắng
Bầy cò biết tối, rủ nhau bay
Khói lam, Mẹ chắc đang nhen lửa
Một góc quê xưa, nhớ, cảm hoài…
(more…)

Trần Vấn Lệ

Thêm một khu rửng thông nữa héo tàn
người ta tiêm thuốc cho thông chết!
Chân lý đời: không có gì bất diệt
chỉ lòng tham là mãi mãi còn!

Chuông không có miệng vẫn kêu boong boong
chuông không gọi con người luơng thiện
chuông ngân nga để ai quyến luyến
một chút buồn quấn quyện, vậy thôi…
(more…)

Trần Vấn Lệ

Người đi rồi! Đã đi rồi!
Làn sương, cọng khói, tiễn người chân mây!

Mười năm…người trở về đây
Hay trong chớp mắt là ngày-hôm-sau?
Nghĩ mai…nước mắt, đã trào
Nghĩ lâu hơn nữa, chừng nào Thiên Thu?
Ai về rồi giấc ngủ sâu?
Ai hôn lên tóc…cái màu Thanh Xuân!
(more…)

Trần Vấn Lệ

Thiếu nữ áo trắng khăn quàng xanh
Thiếu nữ áo trắng khăn quàng xanh
Thái Tuấn

Nói với Bạch Hường

Chưa em ạ, chưa mùa Thu em ạ
Vẫn đang là mùa Hạ, tháng Năm!
Có những cơn mưa nhỏ nhẹ âm thầm
như em bước khẽ khàng trong giấc mộng!

Chưa mùa Thu nên lá còn xanh bóng
Lá như em tóc mượt nhung mềm
Anh muốn cầm muốn nắm tay em
Anh muốn được hôn em từng sợi tóc…
(more…)

Trần Vấn Lệ

Hoa Tulip

Ngang qua vườn ai đó
thấy Tulip nở nhiều
tôi nói Hoa Tình Yêu
ai đó cười mỉm mỉm…

Hồn tôi như bị chiếm
hết khoảng không gian vườn
tôi đi băng qua sương
thấy thương mình chi lạ!
(more…)

Trần Vấn Lệ


Nhà văn Y Uyên

Đi ngang qua đồn Cây Táo
không còn gì nữa ngày xưa…
dĩ nhiên tôi biết bây giờ
đã qua nhiều năm chinh chiến…

Dĩ nhiên tôi còn lưu luyến
vì tôi vẫn còn…chiến binh
bốn bốn năm sau chiến tranh
có người lính nào giải ngũ?
(more…)

Trần Vấn Lệ


Nụ hoa vàng
dinhcuong

Hồi đó, tôi yêu cô bé đó
Miệng cười răng khểnh mới xinh sao!
Tình cờ duyên gặp mà thương nhớ
Có lẽ từ xưa cả kiếp sau?

Cô bé dễ thương tin dị đoan
Miếu thờ Ông Cọp nàng đi ngang
Dừng xe, ghé xuống, lâm râm khấn
Không biết khấn gì trong khói nhang?
(more…)

Trần Vấn Lệ

Tám trăm năm trước, chỗ này
Mẹ đứng ở đó, đưa tay với trời
Tám trăm năm sau…mất rồi
Cái hình ảnh Mẹ tuyệt vời…mây bay!

Xưa…xưa, có câu thơ hay
“Bạch Vân Thiên Tải…” (*), ngất ngây, buồn buồn!
Biết rằng có cuộc tang thương
Thì thôi cớ sự vô thường chẳng sao!
(more…)

Trần Vấn Lệ


Thiếu nữ
Nghiêu Đề

Hồi xưa…anh với em
qua Đình, mình ngó trúc
mắt em hình lá trúc
anh nói, em cười duyên!

Em chớp mắt, nghiêng nghiêng
giống lá trúc làm nũng
anh nói, em cảm động
ngả lên vai anh, buồn…
(more…)

Trần Vấn Lệ

Trời không chớp biển với mưa nguồn
Đêm nảo đêm nao tớ cũng buồn…

(Trần Tế Xương)

1.
Trăng chìm. Quạ khóc. Trời sương
Câu thơ âm hưởng Thịnh Đường bỗng hay!
Ngó trời…tráng sĩ buông tay
Quê Hương thôi đến nỗi này…buông xuôi!

2.
Tóc người ta, tóc có đuôi
Em cầm lược chải, em cười dễ thương!
Một mai rồi thiên nhất phuơng
Nhớ đuôi mái tóc mưa nguồn bão sông…
(more…)

Trần Vấn Lệ


Chim
Thái Tuấn

Chim hót tựa chừng mưa bóng mây

Chim đã vì em hót đó em
Em ơi hãy dậy cảm ơn chim!
Vì em chim hót cho hoa nở
Hoa cũng vì em…nở đó em!

Anh đến nhà em không gõ cửa
Nghĩ là em đã dậy chờ anh
Sương mù thức dậy tan hồi tối
Quà sáng mừng em: bóng nguyệt xanh!
(more…)

Trần Vấn Lệ

Tôi về Đà Lạt còn ai nữa / đón đợi tôi về Đà-Lạt-tôi? Tôi hỏi thăm, và, tôi được biết: Không ai còn nữa đợi chờ tôi…

Khổ thơ chút xíu, hai vần điệp! Mở một bài thơ…thế, thật buồn! Hơn bốn mươi năm đời đổi khác…còn chăng Đà Lạt đất-Quê-Hương!

Những người thương mến, ngay con cháu…nay ở đâu rồi hỡi phấn thông? Tôi hỏi rừng thông thưa thớt núi, tôi quay lui mất những khu rừng…
(more…)

Trần Vấn Lệ

Hôm nay nắng đẹp, nắng vô cùng
Valentine mà! Nắng trổ bông!
Anh gửi về em, nhiêu đó nắng
Thương anh trải nhé nắng muôn lòng!

Thương anh…Mặc áo xanh em nhé
Cho nắng nhớ hoài nắng tháng Giêng
Tình đẹp tình chung không biệt nhãn
Chỉ thương chỉ nhớ mới là riêng!
(more…)

Trần Vấn Lệ

Bão đã tan rồi. Bão đã tan…
Tiêu sơ. Thê thảm. Một năm tàn
Người ta vui gượng. Vui vì Tết
Hoa cũng gượng cười, nắng chói chan…

Cửa hiệu bày ra…hàng hóa cũ
Kèm theo cuốn lịch tặng bà con
Người qua, ghé lại, người đi tiếp
Có những người vui, có kẻ buồn…
(more…)

Trần Vấn Lệ


Thiếu nữ chiều ngoài cửa sổ miền đồi núi
dinhcuong

Mây trên đầu và trái tim trên môi
Với em như thế, nhé muôn đời
với em, duy nhất người yêu quý
mây bềnh bồng trái tim thắm tươi…

Thơ bắt được những gì hư ảo
Tự lòng mình hơi thở bay ra
Hãy nghĩ tới tầm xuân đang nở
Hái cài em ngực áo hoa cà…
(more…)

Trần Vấn Lệ


Dalat nostalgia
dinhcuong

Đà Lạt trời ơi tôi đứng khóc

Đà Lạt bây giờ hay bao giờ?
Muôn đời Đà Lạt vẫn là thơ?
Mà o Tôn Nữ đi mô nhỉ
để bóng trăng rơi xuống đáy hồ…

Đà Lạt bao giờ xe với ngựa
Bây giờ không ngựa chỉ toàn xe
Xe đi xuống lũng, xe lên dốc
Xe chở người đi, chẳng kẻ về!
(more…)

Trần Vấn Lệ

Sáu ngày nữa mới hết năm em ạ
bởi hôm nay là lễ Noel!
anh nhắc vậy vì…anh nhớ em
ngôi sao nhỏ ở cuối trời thăm thẳm…

Ngôi sao nhỏ ai đắp mền cho ấm?
suơng mù chăng hay khói hay mây?
kể từ khuya nay năm còn sáu ngày
bàn tay nhỏ của em làm cho anh thêm nhớ…
(more…)

Trần Vấn Lệ


Thiếu nữ và bông quỳ rừng
dinhcuong

Mười năm. Vẫn đó! Trăng, tròn, khuyết
Dẫu khuyết hay tròn: Một Bóng Trăng!
Chỉ sợ mười năm ai mất bóng
Trần gian mất biệt Một Giai Nhân!

Nhớ lại mười năm mà rụng rời
Đất nước, hai mười năm chia đôi
Đất nước, bốn mười năm tứ tán
Bao nhiêu bia mộ dựng bên trời?
(more…)

Trần Vấn Lệ

Chàng từ đi vào nơi gió cát
Đêm trăng này nghỉ mát nơi nao?

Buồn quá. Ngồi xem phim nghĩa địa
Giống như người lính buồn…ngồi nhớ anh em
Nhìn thấy bia đề tên Tôn Thất Thuận
Cảm ơn Trời cho thấy lại người quen…

Tôn Thất Thuận khóa 18 Võ Bị
thường tới nhà tôi vì vợ nó bà con
Nó Phan Thiết và tôi Phan Thiết
Tôi dạy học Đà Lạt, nó hành quân Dam Rong…
(more…)

Je pense

Posted: 12/10/2018 in Thơ, Trần Vấn Lệ

Trần Vấn Lệ

Thường thì chúng ta nói Ngày Mai Tươi Sáng
Thường thì chúng ta vui Cái Chưa Nắm Trong Tay
Mong có cái thường thôi, đôi khi mắt cay
khi chúng ta có nghĩ đến Ngày Mai Ảm Đạm!

Chúa và Phật ở rất gần chúng ta lắm
không bao giờ khuyên chúng ta Làm Việc Cho Ngày Mai
chỉ nói với chúng ta, hình như nói mỗi ngày:
Cầu Cho Có Đủ Để Dùng Cho Đủ!
(more…)

Trần Vấn Lệ

Em ạ, nhìn kia, nắng rất vàng
chắc mừng em đến tự miền Nam?
Áo dài trải lụa phơi nền cỏ
tất cả hoa là Hoa Hướng Dương…

Em ạ, nhìn kia dưới mặt hồ
em và mây trắng nước sầu mơ
giống em chi lạ tròng con mắt
tóc gợn như là con suối thơ…
(more…)

Trần Vấn Lệ

Hà Nội ba mươi sáu phố phường
Lòng chàng còn để một tơ vương…

Một thời Nguyễn Bính làm thơ thế
Chàng để muôn đời thương nhớ thương…

Một lần xe chở tù ngang đó
Hà Nội trời ơi sợi chỉ mành
Chùa Một Cột treo lòng một mảnh
Nắng chiều chiếu rọi thấy long lanh…
(more…)

Tứ tuyệt

Posted: 07/09/2018 in Thơ, Trần Vấn Lệ

Trần Vấn Lệ


Mùa hoa quỳ rừng
dinhcuong

Em giận làm anh cũng héo hon
Chiều Thu đi quét lá trong vườn
Quét anh mà được em mừng lắm?
Thôi nói từ nay em-nhớ-thương!

Em giận, soi gương thấy thế nào?
Thấy em hay thấy một-chiêm-bao?
Đời dang dở mới đời-nên-có (*)
Tình dở dang thì đâu có sao!
(more…)