Munshi Premchand
Quốc Ấn chuyển ngữ
Dưới đây là một truyện của nhà văn hào Premchand (1880-1936) là một đại văn hào của nước Ấn Độ mới, sau Tagore. Ông là giáo sư trường Sư phạm và xin từ chức để tham gia phong trào bất hợp tác của Gandhi đề xướng. Là một nhà ái quốc và văn sĩ, ông Premchand đã viết vô số truyện ngắn và tiểu thuyết. Truyện dưới đây ông tả một cảnh khổ của một người trong đẳng cấp “cùng đinh”, một đẳng cấp bị khinh rẻ nhất ở Ấn Độ. (Quốc Ấn)
Cao cả thay tình mẫu tử, tất cả những cái khác đều dối trá và trống rỗng, chỉ có tình mẫu tử là bất diệt.
Từ ba hôm nay, chị Sử Kha không ăn được một miếng, không uống được một giọt nước. Trên ổ rơm trước mặt chị, thằng bé ốm tong của chị nằm xuôi cò, rên ri rỉ. Từ ba hôm nay, chị không chớp mắt được. Khi thì chị ôm nó lên, khi thì chị ru nó ngủ. Thằng bé đang vui chơi, bỗng chốc lại như thế. Chị không biết tại sao. Trong trường hợp ấy, sự đói khát đối với người mẹ không nghĩa lý gì. Chị thử uống một ngụm nước, song không làm sao nuốt cho trôi.
(more…)


















