Đôi bờ thời gian | Nhớ mùi hương bồ kết

Posted: 25/11/2014 in Nguyễn Văn Gia, Thơ

Nguyễn Văn Gia
Gởi Đoàn Phương Lan

nguyen_van_gia-doan_phuong_lan
Nguyễn Văn Gia và Đoàn Phương Lan

Đôi bờ thời gian

Vẫn là em
Rất dịu hiền
Thảo thơm với mẹ
Nghĩa tình với thơ
Vọng phu xưa
Em bây giờ
Chữ Tâm đứng giữa đôi bờ thời gian
Phải chờ đến nửa trăm năm
Để anh mới nhận ra anh lần đầu
Ngày xưa
Đuổi bắt chiêm bao
Nửa hư
Nửa thực
Lẫn vào cơn say
Người xưa đâu ?
Giờ em đây
Thương chồng
Em gánh những ngày long đong !

 

Nhớ mùi hương bồ kết

Ba mươi năm tình vừa lạ vừa quen
Lều cỏ xưa đâu phải chuyện hoang đường
Sao hạnh phúc mơ hồ như cổ tích
Bởi chính anh cũng chẳng thể nào tin

Khu vườn xưa đâu hương bưởi hương chanh
Anh xế chiều ngồi đây cùng quạnh quẽ
Cầm trên tay sắc thu vàng thuở đó
Lòng rưng rưng nhớ buổi tóc em xanh

Cũng may tình chín được giữa trầm luân
Nên ly rượu này xin em hãy rót
Bạn bè quanh đây ai còn ai mất
Vẫn bên nhau những riêng lẻ đời mình

Hoa vườn ai nở lại mỗi lần xuân
Mà tuổi đời một đi là biền biệt
Hãy giữ cho anh chút hương bồ kết
Dẫu đời mình mai mốt sẽ tàn đông .

Nguyễn Văn Gia
Nguồn: Tác giả gửi thơ và ảnh

Đã đóng bình luận.