Nguyễn Đông Giang
An Hải, rượu gạo bên sông
Chắc buổi tôi về , qua bến cũ
Lâu đời tên gọi , bến Hà thân
Cầu đen nay gọi , tên cầu mới
Tuổi thơ tôi An Thị , An Đồn
Chiều qua cầu mới , về quê cũ
Cũng nơi nầy, xưa cảnh ly tan
Chẳng biết nói gì , khi trở lại
Nhìn cuộc phế hưng , lòng bàng hoàng
Ta về , ta về như người lạ
15 năm , một giấc Nam Kha
Quê hương , dù đổi thay cho mấy
Cũng chẳng làm ta , lạc quê nhà
Lòng dặn lòng , đừng xa quê quán
Rốt cuộc rồi , bỏ chổ yên vui
Bao năm mây trắng , bay về núi
Bấy nhiêu năm , sông nước ngậm ngùi
An hải bây giờ , thay đổi quá
Quán sá , lầu cao bên nầy sông
Đò xưa đưa khách , người năm cũ ?
Trôi dạt về đâu , những tấm lòng
Đứng bên nầy sông , nhìn trời đất cũ
Phố vàng phơi , bên kia Đà thành
Bên nớ ngày xưa , em đâu biết
Ta , chiều nhớ rượu , ngóng quanh quanh
Rồi buổi ra tù , thân tàn liệt
Trở về làng cũ , sống bơ vơ
Ta về kéo xe bò , cọc cạch
Chẳng hiểu sao, ta sống được đến giờ
Một thời thèm rượu , đong nửa xị
Hai thằng cưa , chẳng thấm vào đâu
Thuốc chung một điếu , hai đứa rít
Ta quên sao được , buổi cơ hàn
Thôi nhắc chi chuyện , muôn năm trước
Cảnh cũ còn đâu , nước qua cầu
Xin cô quán cho ta chai rượu
Chút men nồng , say với biển dâu
Cám ơn An hải , ta về lại
Rượu mới phần chai , đã say nhừ
Ta quá vui mừng , hay buồn bã
Chắc ta già…, rượu vật hình như
Rượu gạo quê ta , là rượu trắng
Uống vào , thấy trắng cả non sông
Ta về , chẳng buồn mình tay trắng
Uống rượu quê , khuây khỏa tấc lòng
Bài thơ Sông Hàn
Mến tặng những người con QNĐN
Bao năm , ta không về thăm sông Hàn
Bấy năm nhớ , chuyến đò ngang đò dọc
Năm xưa cùng em , lên đò đi học
Nay quê người , man mác gọi dòng sông !
Dòng sông quê hương , vẫn chảy thong dong
Cho dù chiến tranh …đạn bom tàn phá
Tiếng súng im rồi , người người vội vã
Bỏ lại phố phường…phủi áo ra đi
Bỏ lại Hàn giang , ai cũng nghĩ , vì
Cây súng , cái còng …làm ta lo sợ
Ta và Đà nãng , ân tình nặng nợ
Ta đi rồi , nợ vẫn tình mang
Xưa , ta chinh nhân , em đi lấy chồng
Em bỏ thi , mảnh bằng trung học
Em bỏ thi , ta buồn muốn khóc
Tại bất tài , không dỗ ngọt được em !
Sông Hàn vơ tư , vẫn chảy ngày đêm
Chẳng thiết tha chi , chuyện đời thế sự
Người Bắc vào nam , điềm lành hay dữ
Lịch sử sang trang , lệ chảy… thôi đành !
Và bao nhiêu người , nay đã thành danh
Từ độ xa sông , chưa về bến cũ
Còn nhớ Hàn giang , những ngày máu mủ ?
Những ngày lữa đạn , đốt cháy tuổi thơ !
Thật tình ta , chẳng mong em đợi chờ
Vì dư biết , em con bồng con bế
Ngày nào súng gươm , bây giờ bóng xế
Ngã ngựa giữa dòng , ngồi khóc bên sông !
Có mấy ai , khi trở lại dòng sông
Còn nhớ rõ , mình sinh ra từ đó?
Còn nhớ được , mình tắm sông từ nhỏ
Bơi lội vui đùa , trên bến sông xưa
Nay nhớ sông , đến độ lũy thừa
Trôi giạt mãi , đêm nằm nghe tê tái
Đêm nằm nghe , con sơng Hàn chảy lại
Trong tim mình , ngày tháng cũ thương yêu .
Cali. 2009
Nguyễn Đông Giang
Nguồn: Tác giả gửi


















