Trangđài Glassey-Trầnguyễn
Thương tặng bác Lê Thị Phát, một bà mẹ Quảng Trị
Mẹ tôi gồng gánh đường xa
gánh đong thương nhớ, gánh quà cho tôi
gánh thương đứa trẻ mồ côi
Mẹ trao tấm bánh lần hồi bữa ăn
gánh này mẹ gánh thơ văn
đầu làng giếng nước, ánh trăng gánh về
gánh này kĩu kịt tình quê
lại thêm gánh nước non thề không quên
có gánh oằn nặng cung tên
Mẹ gánh ra trận liều quên thân mình
gánh này mẹ gánh bình minh
gánh ra đồng nội, gieo tình xóm thôn
gánh này gánh lúc đầu hôm
gánh cực, gánh khổ, gánh ôm gia đình
gánh này trĩu nặng gánh tình
kính Cha hiếu Mẹ đậm tình phu thê
gánh đi xa, gánh lại về
gánh vui tần tảo, chẳng nề nguy nan
gánh lui tới, gánh dọc ngang
gánh cho con sánh muôn vàn dấu yêu
gánh đong gió những cánh diều
gánh dệt cổ tích những chiều tuổi thơ
gánh dậy từ lúc tinh mơ
cho con cơm nóng trước giờ con đi
gánh thức trắng những mùa thi
bên con, lo chén trà khi học hành
gánh từ thuở Mẹ tóc xanh
đến nay tóc trắng năm canh chờ chồng
gánh dịu dàng nỗi nhớ mong
gánh con gái thuở má hồng dẻo dai
cả đời Mẹ gánh nặng vai
gánh cho đất nước, gánh này cho con
gánh tào khê mãi sắt son
gánh nào cho Mẹ? lòng con ngậm ngùi
con mong gánh Mẹ được vui
nụ cười Mẹ nở, ngọt bùi đời con
Trangđài Glassey-Trầnguyễn
Nguồn: Tác giả gửi


















