Sử Mặc
Quyển trời
nắng chiêu. cổ quái. ngụm trời
trưa. hả họng
nuốt trùng khơi
biển gào
trả hồn trả vía cho tao
chúng mày không được
bừa. cào. vét. vơ
cồn thiêng
chỉ một cơ đồ
cát dài gối ngạn
huyền lô nước về
cát vàng lấp lánh tình quê
tinh đồng vọng mãi
lời thề non lam
sách trời. mồn một : văn lang
Nát
xác thì lú
chả có chú nào khôn
rặt một phường ăn hại
Điểm nóng
và rồi. hỏa nó bốc
biết chỗ mô mà lường
chừng nào thôi viêm nhiệt
cho mùa hết tai ương
Bãi
cặm cụi lụi hụi. máy
cắm đầu cắm cổ chạy
xuống lên cũng bộn bề
suốt canh tàn. bãi cháy
Mê man
háy mắt. lườm
một cái lườm
để chi quan ngại
mà nơm nớp
tình
vô rồi
một trận u minh
bờ be chẳng thấy
rung rinh cột kèo
mê mê
một hiệp cá kèo
được nào chẳng được
thua
vèo
gió bay
[cầm như một trận lôi đình
lúc đùng đùng dậy
khi thinh lặng
ngồi]
sử tặng hồ đình
hoang chi
hoang lạ rứa tề
hé cái mum múp
rề rề nghía chơi
chỗ mượt mà
ướt loi ngoi
chỗ lún phún cũng rạch ròi
mây mưa
[chơ] còn chỗ mô?
eng mới. vừa . , . ?
Sử Mặc
26 bảy mười một
Nguồn: Tác giả gửi


















