Em ơi, buồn mà chi! | Tương tư | Hiện hữu mùa hè

Posted: 18/08/2011 in PS [sánhphạm], Thơ

PS [sánhphạm]

Em ơi, buồn mà chi!

Em ơi, buồn mà chi!
Xuân về khắp nẻo
Nắng bừng lên, trải đều muôn lối…
Rót vào lòng khúc tình kỳ diệu!
Ấm áp khoảng trời xanh biếc
… mùa xuân!

Giữa đồng hoang ngọn cỏ cũng bổi hồi.
Buồn mà chi em ơi!
Mùa xuân… có cơn mưa bất chợt !
Hoa cỏ rực màu, quả ngọt oằn cây

Thiên nhiên dang rộng đôi tay
Mơn man làn gió mới
Hớp một giọt mưa xuân,
Một mối tình…chờ đợi !

Khát khao nụ hôn, bờ môi ngọt lịm!
Nhan sắc mùa xuân… em oi!
Màu yêu thương,
…và hình như mùa xuân mộng mị

Bàng bạc mây ngàn trôi theo sương khói
Phất phơ cảm xúc bay lên
Như cánh diều giữa dồng gió lộng
Em ơi! …Mùa Xuân!!!
– Buồn mà chi!!!

 

Tương tư

Em nghịch gió
em thả diều
chẳng ngờ câu được bóng chiều về theo
Em khuấy nước
khoan nhặt chèo
Trăng nghiêng giấc ngủ trong veo trộm nhìn

Chiều nay,
gió bỗng lặng thinh
Cánh diều chao lượng thình lình vướng đây
Em còn đây
tình còn đây
Bóng chiều đã lặn sau say giấc tình
Trăng xưa
nghiêng giấc, trộm nhìn
Bây giờ trăng cũng trốn mình trong mây

Em giờ đây
tình giờ đây
Lẻ loi một bóng chứa đầy tương tư!!!

 

Hiện hữu mùa hè

Mùa hè hiện hữu
Anh lưu luyến gì cơn gió mùa xuân!?
Cho dù một thời anh đã bâng khuâng!
Không có nghĩa là mùa hè tẻ nhạt.

Hè về, con ve biết hát!
Khúc ân tình làm xao xuyến trời mây?
Cái nắng hè xô ngã bóng hàng cây!
Hanh nóng
Như mắt môi ai , một đời đắm đuối

Anh đừng làm cho em hờn tủi!
Hiện hữu mùa hè,
anh không được hát khúc tình xuân!
Hè về , tia nắng lung linh!
Bầu trời cao xanh , soi bóng chúng mình
anh không được làm con tim em vỡ!

Đừng vô tình ,
đừng so đo đều khập khểnh.
Anh đứng dưới mùa hè, sao còn nuối tiếc mùa xuân!?
Thật ra em cũng tự biết thân.
Chỉ là một làn lửa nung oi bức,
Và có lúc sôi lên rạo rực…
Em hờn ghen mùa xuân!

Giữa không gian ngộp nắng!
Tim em như thắt lặng.
Nghe khúc tình buồn, mắt lệ rưng rưng!
Sẽ chẳng bao giờ có hai mùa cùng lúc
Anh ơi!
… Mùa hè thì hiện hữu!

PS [sánhphạm]
Nguồn: Tác giả gửi

Đã đóng bình luận.