Đi | Đói

Posted: 06/09/2011 in Bùi Chí Vinh, Thơ

Bùi Chí Vinh


Shadow Man by Philip Saxon

Đi

Đi qua đèn đỏ đèn xanh
Đi để hiểu thế nào là thui thủi
Đi trong cảm giác của một người đang săn đuổi
Tự chạy quanh co trước đồ thị cuộc đời

Đi qua nơi có loài người
Thấy dã nhân lăng xăng trải chiếu
Đi qua nơi có trại cùi
Thấy con gái ngoắc tay yểu điệu

Đi, và một mình phát biểu
Nước mắt ứa ra ngụ ngôn
Đi, và nói ngọng luôn mồm
Tiếng cười trở nên tục ngữ

Đi qua nơi có loài thú
Thấy chúng mình không nỡ xa nhau
Đi qua nơi có nhà tù
Thấy anh ôm em giữa hàng song sắt

Đi nữa cho anh khóc ngất
Tình yêu đói giống dạ dày
Đi nữa cho anh thành Phật
Một tháng bốn tuần ăn chay

 

Đói

Tôi mang cơn đói về nhà
Các em tôi đứng chờ với cái bụng lò xo
Đôi mắt các em tôi chảy nước miếng
Giá tôi biến được thành cục thịt bò màu tím
Được ram cẩn thận ở nhà hàng Lê Lai

Tôi nắn lên những đốt xương sườn có giá trị ngang những khúc cây
Nơi lồng ngực người yêu tôi hô hấp
Cặp vú của nàng xa lạ với chữ “mập”
Như đứa hiếp dâm xa lạ với nhà chùa
Nếu trời cho tôi có bùa
Tôi sẽ “thư” hết những kẻ ăn cơm một ngày ba buổi

Cơn đói không biết nói dối
Má tôi không biết đánh bài cào
Bà ngoại tôi không biết phi thuyền không gian bay ở hướng nào
Nhưng biết khoai mì thiếu phân sẽ sượng
Biết mỗi tiếng còi giao thông là mười đồng to tướng

Mỗi ngày tôi lại ra đi
Mặt ngửa tay xin nhiều kiểu cầu kỳ
Sân khấu hóa trang đứng ngồi lổm chổm
Tôi thấy nghệ thuật đục tường ăn trộm
Hội họa, văn chương ghé tiệm cầm đồ
Tôi thấy xe hơi cầm lái là bò
Biệt thự mở vào khép ra đầy chó
Heo mặc áo vét cười rung cửa sổ
Mệnh phụ tuột quần đứng ngóng ngã tư
Thấy mắt tôi đui, màng nhĩ tôi ù
Thấy tôi trở về mang theo cơn đói
Ả điếm trở về mang theo hơi thối

Ả điếm được no nhờ bước hai hàng
Tôi được làm người nhờ đói quanh năm

Bùi Chí Vinh
Nguồn: Tác giả gửi

Đã đóng bình luận.