Cảm xúc cánh cò | Hãy khóc đi anh! | Bất khuất

Posted: 15/09/2011 in PS [sánhphạm], Thơ

PS [sánhphạm]

Cảm xúc cánh cò

Rồi gió cũng sẽ rời mây…
Bạn bè ngẩn ngơ giữa chiều nắng nhạt
Chưa thật chia ly sao lòng xao xuyến !
Cảm xúc thơ anh! – Lận đận kiếp cò

Người vợ hiền với tháng ngày kiên nhẫn
Hờn trách dòng sông chảy mãi không ngừng
Nước cuốn trôi, nhòe mắt lệ rưng rưng
Nhìn cõi hư vô, lòng người gợn sóng

Một bóng cò bay, một bầy lạc giọng
Một tiếng thơ buông lay động đến bàng hoàng
Lòng chợt thấy đời người qua rất vội
Trời bình minh thoáng hiện bóng hoàng hôn

Mùa vui xưa, rượu thắm đắm say hồn
Một chiếc lá thênh thang về với cội !!!

 

Hãy khóc đi anh!

Hãy khóc đi anh
Nhưng xin đừng lãng quên
(Biết chẳng thể nên dối lòng đành vậy)
Cơn bão đi qua cứ dày vò nhau mãi
Nước mắt rơi
làm chát đắng niềm tin

Hãy khóc đi anh
Đừng ném mình trong bóng đêm
Trốn trong đó và thấy mình bé nhỏ
Ta đứng lên bằng từng hơi thở
Hơi thở cho anh và hơi thở cho đời
Hãy khóc đi anh
Giông tố cuộn tơi bời
Buồn không đủ… bởi tương lai ta mất nhiều quá
Phố vẫn thế mà sao ngác ngơ đến lạ
Đã đổi thay cuộc đời, nên chống chếnh một bên

Hãy khóc đi anh
vì tiếc nuối tuổi xuân
đã tắt ngúm sau mùa gió chuyển
Khóc thật to vì còn nhiều quyến luyến…
Mong một ngày trở lại bến đò xưa

Đến bây giờ mái tóc đã bạc thưa
Mà giấc mơ vẫn còn đầy trăn trở
Bước chân anh giờ vẫn còn bỡ ngỡ
Chiều qua dần …ánh nắng tắt trong mưa !

 

Bất khuất

Xin trân trọng gởi đến các anh “Bất Khuất” bài thơ. Chúc các anh mãi mãi là những con người bất khuất!

Ba mươi tám năm ta lại gặp nhau
Vẫn “Bất Khuất” những nỗi niềm tuổi trẻ
Trải bao tháng năm chân trời góc bễ
Trái tim ta vẫn bén rễ khúc tâm tình

Kỷ niệm một thời gian khổ chiến chinh
Thủ Đức, Quang Trung ngày đêm luyện tập
Nhưng cuộc đời ta… quá nhiều cay nghiệt!
Bồi đắp bao nhiêu… vơi mãi cũng không đầy

Ba mươi tám năm gặp lại nhau đây
Mái tóc sương mây nụ cười vẫn trẻ
Những khóe mắt xưa thẳm sâu ngấn lệ
Câu chuyện dài “Nghìn đêm lẻ” còn dư

Lên chức ông bà xin hãy vô tư
Và quên đi chuyện ngày xưa cay đắng
Dành phần đẹp cho tình yêu tịnh lặng
Lưu luyến chứa chan “Người ở đừng về” !

Không muốn rời nhau nhưng phải ra về
Nhớ phone nhau buồn vui chia sẻ
Níu sao được, cuộc đời là thế
“Bất Khuất” hẹn hò, ta gặp lại lần sau…

19/08/2011

PS [sánhphạm]
Nguồn: Tác giả gửi

Đã đóng bình luận.