Ông, Nàng và tôi | Nhịp hồi sinh

Posted: 26/09/2011 in Thơ, Võ Ý

Võ Ý


Nhà thơ Quang Dũng (1921–1988)

Ông, Nàng và tôi

Gởi Nàng Phố Hội

Ông1 ở Sơn Tây tôi Thừa Thiên
Ông hơn tôi gần hai thập niên
Tháng hai tám tám tôi ra trại
Tháng mười cùng năm Ông quy tiên

Nhờ Nàng tôi đọc biết đời Ông
Một đời nghèo vẫn tỉnh như không
Qua Ông tôi cảm Nàng cao quý
Nàng hiệp cùng Ông một tấc lòng

Nàng phảng phất giai nhân Vườn Ổi
Tuổi hai mươi yêu người lính hào hoa
Như Ông tôi bỏ Nàng Phố Hội
Ba mươi năm tình ấy chưa nhòa

Ông tôi âm dương cách biệt
Bình sinh không cùng chung màu cờ
Thơ đâu cần trích ngang lý lịch
Tôi kính dâng Ông nén hương thơ…

Sài Gòn 89
[1] Ông: nhà thơ Quang Dũng

 

Nhịp hồi sinh

Nhắm mắt lại và em thử tưởng
Tay trong tay dạo bước rừng mơ
Ngọn thu phong chập chờn lá lượn
Chiếc trên cây cánh bướm đợi chờ

Ta dừng lại và em thử lắng
Nghe trong em nhịp thở lạ thường
Nhịp tin yêu ruột rà chia sẻ
Nhịp hồi sinh tơ tóc dẫu pha sương

Con suối hẹn trong veo lời nhạc
Hòn sỏi ngoan quấn quít chân nàng
Pho tượng cổ se mình sởn ốc
Nụ hôn em trời đất cũng mê man

Hãy cùng tôi vượt lên đỉnh nhớ
Thả tung bay sợi ngắn sợi dài
Mây tóc đó ngậm ngùi duyên nợ
Vọng về Nam hoà nhập Đồng Nai

Nhắm mắt lại Thiên đường diễm lệ
Lời em ru vọng tiếng thiên thần
Như chiên ngoan dọn mình khấn lễ
Tôi vì em thánh ý xin vâng

Hơn nửa đời nổi trôi ước vọng
Bỗng xôn xao ánh mắt thu xa
Bỗng tan theo dòng Brahms rơi đọng
Phải chăng em hương cốm quê nhà

St José, tháng 9/98
Võ Ý
Nguồn: Tác giả gửi

Đã đóng bình luận.