Đinh Cường
Gặp lại Hoàng Xuân Sơn khi từ Montréal qua thăm bạn ở Virginia

Trên sân khấu (sơn dầu trên bố 24 x 30 in) – Đinh Cường
Bạn đi xe bus cùng chị nhà từ Montréal qua Virginia
đoạn đường dài mười hai tiếng, tôi cũng có lần đi
cùng người bạn lái xe qua bên đó. Bao nhiêu năm rồi,
hỏi thăm, cũng có nhiều đổi khác. thời gian đã nuốt trôi
bao điều tưởng cứ đẹp mãi. cũng như mùa thu lá vàng
ngoài kia mai đây rụng hết. lại ra cào lá, lá thì nhẹ
như tơ bay, mà sao đứng giữa chiều mau tối xuống, nhìn
ánh đèn vàng bên cửa sổ nhà ai, cứ nhớ đến những bậc
thềm xanh rêu bước lên căn nhà gỗ ở Lạc Lâm.
và đêm khuya gió rít và đêm khuya ánh nến tắt
trùm chiếc chăn bông dày như người du mục ngủ
trong bức tranh đầy mộng mị của Henri Rousseau,
mới xem lại tháng trước trên MoMa, New York .
Giờ này bạn lại cùng chị nhà từ Virginia về lại Montréal
chuyến xe đêm sẽ qua những cánh rừng mù mù bạt ngàn.
nhớ tiếng hát Ngô Vương Toại không,
Toại hay hát anh đến thăm em một chiều mưa…
bạn qua thăm Toại như gặp lại cả thời văn khoa và quán Văn
ngày trước, có cả Hoàng ngọc Tuấn có cả Trịnh Công Sơn nay xa rồi
không còn đi hoang vu – đi cho hết một đêm hoang vu trên mặt đất –
Phạm công Thiện mói mất tháng ba nay đã tháng mười …
Chúng ta còn gặp nhau còn nói cười còn tiếng hát
là quý . giờ này bạn và chị nhà chưa qua biên giới Mỹ – Canada
có ngủ đưọc giấc nào không trên xe bus …
Virginia, 17. Oct 2011
Chuẩn bị viết bài Đỗ Quang Em để gởi cho Nguyên Minh

Đỗ Quang Em và Đinh Cường
(vườn sau nhà Nguyễn Mạnh Hùng; Virginia, mùa xuân 1995)
Nhớ chiều mưa mù mịt hai tháng trước
ngồi với các bạn, có Đỗ Quang Em, Hồ Hữu Thủ, Nguyễn Lâm,
Nguyễn Tấn Cương, Phạm văn Hạng, Thân Trọng Minh,
anh Nguyễn Minh Hoàng… ăn cơm thố ở quán ăn lâu đời
trong con hẽm ở Chợ Cũ, dãy chợ chiều ngập nước
đi nép qua hàng hiên ướt hết …phải cỡi áo phơi.
Đọc lại mấy trang sách xem lại tranh Đỗ Quang Em
bắt gặp bình nhang tàn đầy ngập những cọng đỏ
nhớ chuyện ma Hời, bạn tôi sinh ra ở Ninh Thuận
cùng quê với Nguyên Minh , ở đó bờ biển vắng .
nhớ đàn bò trở về, buổi chiều tắt nắng bên mấy đụn cát
chuyến xe đò ngày nào đi qua Phan Rang dừng lại
dãy phố bên đường, mấy giàn nho xanh nhà ai .
Xem lại chiếc bùa hộ mệnh màu đỏ sậm, khăn mỏ quạ nâu
chị nhà ngồi nhìn đăm đăm như nhớ lại một thời gian khó
và bạn tôi vẽ, trong bóng tối có biết bao điều ẩn mật .
chút ánh sáng quý như hạnh phúc, nói như Nguyễn Trung;
ánh sáng và trang nghiêm, nói như Trịnh Công Sơn:
chiếc chìa khóa của hạnh phúc bất tử.
Ngồi viết bài dài, lười, gõ mấy câu, hẹn đi Utah về
đem theo chút hoang vu miền núi đá đỏ may ra nhìn
lại Đỗ Quang Em, người bạn quý, người tự vẽ chân dung mình
như nhìn thấu suốt cuộc tồn sinh …
Virginia, 19. Oct, 2011
Đinh Cường
Nguồn: Tác giả gửi thơ, tranh và ảnh

















