Giọt nắng trên vai em | Tình xưa

Posted: 11/11/2011 in Thơ, Tiêu Dao Bảo Cự

Tiêu Dao Bảo Cự

Giọt nắng trên vai em

Quán café nào cũng buồn
Khi tôi một đời lang thang phố thành rừng biển
Và giọt nắng trên vai em
Và giọt nắng trong hồn tôi
Và dáng em liễu thơ mềm non mới lớn
Áo lụa hiền trôi buông trên thân tơ

Tôi đốt sáng chiều trong khói thuốc
Tôi dìm tháng ngày trong chất đen mê si sáng rỡ
Robusta Arabica Chary Namoza
Tôi cúi đầu tôi ngẩng mặt
Mắt em cười răng khểnh đong đưa chao chùng tưởng nghĩ

Nhạc buồn thinh không nhạc trời mênh mông
Nhạc vời hư không nhạc trầm long đong
Tôi đóng đinh tôi mải mê trên ghế nhỏ
Chỉ có tôi chỉ có em
Chỉ có cuộc tình không tên đâm chồi nở nụ

Tôi bỗng quên nghìn xưa
Tôi bỗng quên nghìn sau
Tôi quên cả vùng hư vô một đời tôi đói khát
Nhưng tôi luôn một mình lênh đênh giữa phố đông người
Nhưng tôi luôn một mình chìm quên trong quán café
Và giọt nắng trên vai em
Mở ra trời im khuya không trăng sao

 

Tình xưa

Tháng năm xa xôi ấy
Thuở mới vào đời
Chàng trai trẻ lạc loài trên thành phố lạ
Em nhìn tôi qua hoa hướng dương
Một thoáng xao lòng

Trăng ban mê lộng gió bời bời
Em úp mặt vào ngực tôi như vào mênh mông
Tôi ngợp trong tóc em rừng cây bát ngát
Nụ cười trăng sáng
Nụ hôn đầy hương hoa
Ngọn suối hoang dã nào đã soi bóng
Con đường rừng cao su trùng trùng nào
còn in dấu chân ta
Và ta đã đi qua đời nhau như gió thoảng

Thời gian
Cuộc đời
Thoáng nhớ và xa quên
Gặp lại nhau
Không chút ngỡ ngàng
Như đã từng chờ đợi
Trở lại đường xưa
Đi bên nhau lòng bâng khuâng
Hai mươi năm chảy dồn tiếc thương oán hận
Khuôn mặt em vương màu thời gian.
Nhưng nụ cười xưa vẫn hương hoa trăng sáng
Còn gì trong nhau
Còn gì xưa sau
Mà không thể có nụ hôn ngày gặp lại

Ta chia tay
Có phải như giữa hai người tình xưa
Mà không gió không trăng không nước mắt

Hướng dương rực vàng đường xa em
Ta ngẩn ngơ khi trời chiều sắp tắt
Tình xưa nào rồi cũng xa quên
Thái dương chìm và hướng dương cũng sẽ tàn phai

Tiêu Dao Bảo Cự
Nguồn: Tác giả gửi

Đã đóng bình luận.