Độc ẩm chiều cuối năm | Xuất chiêu đầu năm

Posted: 11/01/2012 in Hồ Chí Bửu, Thơ

Hồ Chí Bửu

Độc ẩm chiều cuối năm

Ta dụ ta, chiều nay ngồi uống rượu
Vì ngày qua đã xỉn tới mây xanh
Ta hư đốn chiều nay còn uống rượu
Bởi vì ngồi mông đít đã tê xanh.

Em có biết mấy đại gia làm toán
Cộng tới cộng lui lòi một villa
Ta dốt nát nên không thèm làm toán
Cứ yêu đời và yêu hết người ta

Em thấy không? Chiều cuối năm độc ẩm
Cũng quẩn quanh một gác nhỏ quạnh hiu
Cũng nhớ em, cũng thèm vòng tay ấm
Cũng lẻ loi và buồn hết buổi chiều

Nếu giả sử tình yêu là ly rượu
Tay cầm ly – chưa uống đã say rồi
Bởi tình yêu thì đâu cần giá thú
Vừa chạm vào đã cay xé bờ môi

Và cứ thế, trượt dài theo số phận
Ta bảo thầm lần cuối nữa rồi thôi
Vì bất tài hay vì lưng quá cứng
Nên con đường hoạn lộ ngắm mà chơi

Chiều cuối năm, ừ thì sắp qua năm mới
Tống cựu nghênh tân say hoắc cần câu
Thiên hạ hả hê chờ giờ đại lợi
Ta chỉ nhớ em, uống rượu quên sầu

Chiều cuối năm và sắp qua năm mới
Tự dỗ mình còn dài lắm cuộc chơi
Tự dặn mình thôi đừng đùa với lửa
Một chút thôi – rượu lạt cũng quên đời..

 

Xuất chiêu đầu năm

Giao thừa, ta đón xuân ngoài phố
Phố ngủ chưa mà phố đã lên đèn
Đi chân đất- đầu đội trời. Sương đổ
Ướt vai mềm hay nước mắt nhớ em ?

Nghe thắm lạnh, một chút còn năm cũ
Nghe bâng khuâng một chút của xuân về
Áo vắt vai- rớt công hầu khanh tướng
Chân quàng xiêng tuột hết những đam mê ?

Chẳng lẽ ta, Điền Bá Quang gác kiếm,
Cứ lên chùa để mê một ni cô
Chẳng lẽ ta cứ xưa hoài như diễm
Chẳng lẽ ta vẫn còn máu giang hồ ?

Nợ trót vay thì thôi đành phải trả
Chút sông hồ sót lại cũng thành thơ
Cứ chơi tới và không sao cả,
Bởi cuộc đời vẫn đẹp như giấc mơ…

Hồ Chí Bửu
Nguồn: Tác giả gửi

Đã đóng bình luận.