Chu Ngạn Thư
Lá thơ
Những chiếc lá úa vàng đừng bao giờ hãnh diện
Vì trận cuồng phong sẽ thổi qua đây
Đừng bao giờ nói
Ta sẽ về dựng lều mây trắng
Và thềm đá rêu sẽ đợi bước chân người
Nhìn dòng sông trôi
(người sẽ nhận ra nơi nào người đứng
Niềm bí ẩn nào khiến dòng trôi
Những tháng ngày trân trọng
Của hồn ai lá nỏn)
Lá sẽ chọn thế nào
Khi gió vờn ướm thử
Hạnh phúc hay khổ đau?
Thiên thần hay quỷ dữ?
Trận cuồng phong sẽ thổi qua đây
Những chiếc lá úa
Tiếc nuối chi những cành khô nhựa cạn
Sao không quay trong gió mịt mùng?
Một đời lá úa
Một chiều gió cuốn
Hy vọng nào cành non lộc mới!
Ai muốn nằm đợi phút đổi đời!
Gió sẽ thổi qua đây
Rạt rào lời chào đón
Ngạo nghễ ngọn núi cao
Đá muôn năm chờ đợi
Ngày tháng của mai sau
Ngọt ngào lời tình tự
Gió vẫn thét gào
Lồng ngực ai rộn rã
Người vẫn gọi người
Sau mịt mùng ly biệt
Ta gọi thơ- gọi em
Giữa thất tán đời ta
Bão sẽ thổi qua đây
Mộ phần dành cho phản trắc
Cho những bàn tay hèn nhát và buông trôi
Cho những loài sâu lửng lơ tự mãn
Cho những chiếc lá cuốn tròn giấu dục vọng bên trong
Đứng thẳng như niềm tin
Ta vẫn gọi tên em
Cành nguyệt quế hân hoan rạng rỡ trên đầu.
Gởi-một-nửa-ta
Tặng sinh nhật 12-12
Có ngày, tháng cuối năm
Đáng nhớ
Hơn bao nhiêu ngày khác
Có ngày sinh của cọp
Có ngày sinh của mèo
Có sinh nhật cây cao
Có sinh nhật cỏ rậm
Sinh nhật ta, nào nhớ
Sinh nhật mèo nhỏ ta nhớ đời
Nhớ móng vuốt bọc nhung
Nhớ tiếng gào mát lạnh
Ta nhớ buổi cơm rau
Nào quên mì lát độn
Nhớ từng manh áo tơi
Ủ đứa con đầu đói sữa
Nhớ cơn sốt rét rừng
Khi đang ngồi giữa phố!
Có ngày, tháng cuối năm
Nhớ em, vườn lối nhỏ
Đêm mưa giăng, nhà thiếu lửa
Ngày nắng đổ, vách chập chờn!
Nhớ ngày, tháng cuối năm
Nhớ cổ tích tang thuơng
Đói lạnh vờn vuông chiếu
Ngó lại, thấy chung quanh
Lũ ma bằng xương thịt!
Nhớ lại tháng năm gầy
Phụ mẫu đà biệt dạng
Miếng trầu – chưa kịp dâng
Chén trà – chưa kịp rót
Bất hiếu một phận ta
Suốt đời cam nuối tiếc
Những giọt lệ cuối năm
Thấm lên màu mực viết
Cuối năm sinh nhật em
Lòng như hoa thắm thiết
Gởi em giọt thơ mềm
Một – nửa – ta bất diệt
Tàu chợ – khúc Biên Hòa
tặng anh H.Khanh Và T.N.Tuấn
1.
Dầu giây chẳng thể vây dầu
Trên toa hợp pháp nhảy tàu thành gian
Buôn trong cấm vận võ vàng
Ga thưa thớt gíó – ghi đang bẻ dòng
2.
Ngậm ngùi suối đá trảng bom
Nước trôi về tận bãi cồn nào xa
Tàu buồn rít giọng sân ga
Gùi lưng gốc chuối theo ta xuống đồng
3.
Em qua dốc nhỏ cầu gành
Tâm chưa đại giác, lòng đành bước theo
Cù lao phố gió vẫn reo
Khuất trong bóng bụt – giảm nghèo từ tâm
4.
Phải chi dừng lại bên cầu
Cho nghe tiếng sóng bồi hồi tâm can
Thép nghiến ray – chạm cầu hang
Lòng ai để lại trên hàng vông gai?
5.
Bước ra ga để biệt người
Hay ta đứng đó thốt lời tiển ta
– thời xanh , ừ chắc đã qua
thời đỏ chưa tới – thời già ở đây!
Thời buôn chuyến, thời đi cày
Thời đêm ga xép, thời ngày chợ chui
Thời như chuột sợ hơi người
Lấp ló tìm chút phẩm rơi ven đường
Tiển ta – lữ khách miên trường
vai không quẩy nổi gió luồn hài treo!
Chu Ngạn Thư
Nguồn: Ngô Nguyên Nghiễm giới thiệu


















