Đoàn Thuận
Lưu Quán một buổi sáng
Buổi sáng còn vương sương đêm bờ cỏ ướt
Lưu Quán ngày tịnh yên
hồn thơ xưa theo bước về tưởng niệm
cùng hương trời mênh mang vô biên
Có ai chạm hờ tay trên bàn phím laptop
một âm buồn cổ điển nhẹ tênh qua không gian mơ hồ
trôi ngang lối sỏi vắng bước chân người vội vã
như thể lãng quên giây phút hẹn chờ .
Đôi tình nhân hôn mềm sau mái tóc
đâu thấy màu cà phê trong tách sứ trắng sóng sánh đen
đâu hay chiếc thìa bạc gối đầu lên viên đường bọc giấy
đang chờ thêm ngọt ngào cho đôi môi thơm.
Dăm thầy giáo già trầm ngâm trước trang sách cũ
hình bóng sư môn mơ màng theo lớp bụi vàng
lời người xưa biết ai còn nhớ, câu thơ mới đâu ai tìm đọc.
“tiếng thu” buồn rơi theo hương sắc phai tàn.
Chiếc phin inox tí tách từng giọt cà phê.
tưởng một đời chờ ai dù một mai không lối về
dù nát tan ước vọng
dù mù mịt bến mê.
(Saigon, 8/2011)
* Lưu Quán: Quán của họ Lưu. Chủ quán là con trai của thi sỹ Lưu Trong Lư.
Giọt thời gian
Tự pha một phin buổi sáng
chờ nghe đậm đặc từng giọt cà phê thời gian
chiếc cốc pha lê acoroc tí tách màu đen
kim đồng hồ seiko nhích từng nấc đốm sáng
nắng sớm chưa lên sân rêu, hương mộc lan không âm thanh
Ô cửa kính khép chặt hơi lạnh căn phòng màu tường ngọc bích
Mona Lisa sau khung bạc nhìn nghiêng bình kim cúc vàng
nụ cười mĩm không nghe rụng đầy hoa phai trên phím đàn
cung bậc piano cổ điển lặng câm ngoài tiếng rơi quánh đặc
con chim ngói giủ cánh lùa ánh sáng lan can vào ghế bàn.
Chậm chạp ngày treo ngang cây sầu đông long lanh sương nhạt
lối sỏi thềm hoa hiên vắng, sa-long trống không ai về.
phin buổi sáng nhỏ giọt đậm đặc thời gian cà-phê
muỗng nhỏ thẩu đường chờ dỗ ngọt cốc pha lê đắng
mùa đi bao nhiêu năm mấy ngàn ngày ta buồn một gốc quê.
Đoàn Thuận
Nguồn: Tác giả gửi


















