Trần Phù Thế

The persistence of memory – Salvador Dali
Tiếng khua thời gian
chạm nhe vào hồn ta
tiếng thời gian
mỏi mòn
chạm nhẹ vào tai ta
tiếng thì thầm của gió
ngoài hiên
chạm nhẹ vào xương thịt ta
âm thanh nhức nhối
như mũi tên
bắn vào ký ức
tan tành
chạm nhẹ vào trái tim ta
những lời ân ái
muộn màng
cô độc
rồi đi qua
đi qua
những phút giây đợi chờ biền biệt
giết mòn những ước mơ
một kiếp
rồi cũng đi qua
đi qua
thời gian khua mòn quá khứ
tiếng thầm thì
hư không
Bất chợt em về
gió nào bất chợt hôm qua
chạy rong như gió mặn mà mùa thu
chiều lên ôm kín sương mù
em về bất chợt rối mù lòng anh
đã lâu tình đã không đành
cơn mê rồi cũng dỗ dành giấc mê
em đi cứ ngỡ không về
cứ như chiếc lá chia lìa nhành cây
ta về bất chợt cơn say
bàn tay quên nắm tương lai cuộc tình
mười năm hay nữa thật kinh
thời gian đã giết chúng mình em ơi
Trần Phù Thế
Nguồn: Tác giả gửi

















