Ngyễn Nhựt Hùng
Mùa mất dấu
Những đóa cúc kết thúc chuyến bay cuối
đậu xuống mặt bàn cơn trầm cảm của mùa Đông
người gãy cánh không triệu hồi được mùi hương
nuối tiếc nhìn kỷ niệm lâm vào cơn bạo bệnh
Em còn nhớ đám mây hẹp hòi
đi trên màu xám tìm cơn mưa lữ hành giấu mặt
một buổi sáng thức dậy và không còn gì hối tiếc
những ngón tay buồn tập kích hư không
Từng khuôn mặt chảy đi hồi hộp
trì tụng mệt mỏi bên bờ vực giọng người tàn úa
em còn nhớ hàng cây hiển lộ
mặc áo choàng đi suốt cuộc bóng đêm
Những ngày xưa chẳng ai buồn thao túng
đi về đâu không một dấu vết mờ
từng bài thơ rơi xuống chỉ như lời giả định
nói với người một an ủi xanh xao.
Thỏa ước xanh ngày
Đi ra từ đường may áo khoác
những hàng cây được cắm vội trong quyển sách
nơi giọng nói từ tốn của mưa là biểu ngữ
giăng đầy trên trận chấn thương của chùm lá kép
Những họa tiết giấu mặt trên bình gốm
nhánh sa lem nở hoang mang tím về chiêm bao
cuộc hẹn hò tháo ra từ tin nhắn
rơi xuống mặt bàn ngón tay màu diệp lục
Vài kỷ niệm mảnh dẻ được tưởng niệm
thắp lên mặt ngày từng chùm sương khói
mùi thuốc lá bò qua mùa Thu
trong khuôn viên đã bắt đầu kỷ nguyên khổng lồ của im lặng
Cơn mưa buồn không vị trí
đi dò dẫm trong đám đông thực vật
tôi nhớ em buồn không cơn cớ
như một thỏa ước qua lồng kính lặng lẽ nảy mầm.
Lý lịch của những hương thơm
Đám mây trầy xước khi mùa Thu chứng kiến sự thất bại
những ô cửa trung tính không thể biến hình
bầy phù thủy bay lặng lẽ trong mùi sách cũ
đoàn côn trùng nở ra từ sự ẩm ướt
ăn màu đỏ trên bức tranh trống rỗng
Trong cổ áo của khu vườn sang trọng
những dấu chân được cắt tỉa thành ngòi bút
rụt rè vẽ cái bóng thời tiết
được kỳ vọng nở rực rỡ di tích buổi trưa
người thuyết trình cho giấc mơ đã ngủ
Tôi thoát khỏi cuốn phim âm bản
tách trà xanh lơ nhấp từng đường bơi của lá
tiếng ho bầm tím chín quá ngày
bị phong tỏa giữa chiếc hộp chứa đầy cái chớp mắt
người không có thật chết theo từng ví dụ
Khoảng mất trí tiễn đưa điều rủi ro ủy mị
đến và ngồi trên ngón tay đầy xác cỏ
người viết lý lịch của những hương thơm
dần bối rối khi khứu giác bị cáo buộc
không mô tả được lọ hoa
đã biến mất từ góc phòng phác thảo.
Ngyễn Nhựt Hùng
Nguồn: Tác giả gửi thơ và ảnh




















