Trúc Thanh Tâm
Ta say cùng em
Cá lóc nướng rơm và rượu đế
Cũng đủ ta say với em rồi
Trăng nghẹn nửa đời trăng chếnh choáng
Sáu phần buồn có bốn phần vui !
Ta áp sát tai nghe em thở
Nhịp nhàng dòng máu chảy về tim
Cho đêm trần thế hiu hiu gió
Hai đứa mình tình cứ lênh đênh !
Rót nữa đi em đầy ly cạn
Tri kỷ mà, em cứ đưa cay
Để thấy thủy chung là quý hiếm
Cuộc sống nầy còn lại những ai !
Ta say rồi nữa ta quên hết
Quên những thù xưa, quên thói đời
Nhưng ta không thể quên em được
Sợ đường trần lạc lõng, em ơi !
Ta muốn địa cầu bừng sắc nắng
Cho tình người kết trái đơm hoa
Cho hương ân ái còn muôn thuở
Rượu với thơ và em với ta !
Ngày tháng ngọt ngào
Trong ngăn kéo còn đầy kỷ niệm
Em xa xôi, bỏ ngõ khung trời
Vẫn biết yêu nhau không có tội
Khi lòng còn nhung nhớ khôn nguôi
Gom thế gian vào trong cõi mắt
Mình chia nhau ngày tháng ngọt ngào
Mưa thả hồn hẹn đời với gió
Ân tình nào đọng giữa chiêm bao
Buồn len lén qua bờ tóc rối
Đêm cô đơn bạc trắng ưu phiền
Mưa tủi phận, ngậm ngùi tiếng khóc
Em vẫn còn trăn trở niềm riêng
Suối róc rách ru tình trong nhớ
Em có nghe mộng ước đan lòng
Đời cạm bẫy, người còn gian dối
Bao giờ đi hết lối tình chung
Yêu để thấy thế gian tha thiết
Khi tình nhau bừng ngọn lửa yêu
Tay trong tay, nghe quen nhịp thở
Môi ghé môi, đắm đuối muôn chiều
Yêu kẻo hết mùa yêu trinh tiết
Yêu đi em, chết đuối đam mê
Yêu để nhớ một thời e ấp
Buổi đầu tiên đâu chắc hẹn về
Hương trời đất đầy bầu khí quyển
Đời mong manh, tình vẫn dạt dào
Em thấy không thiên đàng mở cửa
Sự nhiệm mầu quấn quýt trong nhau !
Trúc Thanh Tâm
( Châu Đốc )
Nguồn: Tác giả gửi


















