Giẻ lau | Tạp âm | Anh nguyện làm lá mục để em vươn

Posted: 05/04/2014 in Lê Văn Hiếu, Thơ

Lê Văn Hiếu

cleaning_table

Giẻ lau

Kính tặng Giẻ ..!

Tự nhận mình là miếng giẻ lau
Lau mặt bàn sạch
Lau mặt ghế sạch
Lau sàn nhà sạch .

Giẻ lau hình như không buồn
Mắt giẻ lau cười cười
Tay giẻ lau cười cười
Dáng giẻ lau dịu dàng
Tiếng hát giẻ lau ngọt ngào xoáy xuyên vào tâm thức vỡ .

Giẻ là gì trong phận đời
Tết là gì – giẻ chưa kịp định nghĩa
Huống là ngày tưng bừng
Bên những váy hoa rực rỡ .

Giẻ lau không buồn
Mang dáng dấp kiều nữ
Giẻ lau tách rời
Làm thân phận giẻ .

Tự dưng giẻ lau gõ vào hồn tôi
Giẻ cần gì thơ
Cần gì câu chữ .

Xin giẻ lau , lau hộ những trang giấy còn chưa sạch của tôi
Cả đời này tôi yêu giẻ …

 

Tạp âm

Ngồi xỏm mà về
Một hành trình dài hơn năm trăm cây số
Mắt lờ đờ chợt ngủ
Mặt gục lên đầu gối .

Bà cụ nằm cong queo
Buông những tiếng thở dài
Bầu trời bình yên vỡ .

Gã Tài xế
Quấn lấy một ma nữ
Núc ních nhạo những cuộc gọi
Của người đàn ông đang ngóng đợi ?

Gã lưu linh
Tợp từng ngụm rượu
Đắc ý không để rơi một giọt
Mặt câng câng nhìn vào ký ức
Lâu lâu phác một giọng cười

Ngồi xỏm mà thức với ngày
Lắng nghe tiếng đêm không ngừng chảy
Gió bên ngoài muốn đóng băng tạp âm lại
Hình như trời chưa đông ?

 

Anh nguyện làm lá mục để em vươn

Học từ anh để xuyên thủng bầu trời
Rẽ mây tìm về vầng Trăng khuyết

Học từ em qua giọt nước mắt
Mình đã gieo thấm đẫm nỗi đau đời .

Học nỗi buồn
Ta lơ đãng đánh rơi
Cứ ngỡ tạo niềm vui
Nào ngờ rụi thiêu mạch nguồn cháy khát .

Bông hoa lay nghiêng rồi gãy gục
Ngọn gió lả lơi
Thổi buốt những lời tình ?

Học viên đá bên đường cứ thế cô đơn
Ngậm ngùi Ngựa xe
Đi qua cả ngàn ngày mà chưa hề được biết .

Giữa đại ngàn xanh
Có vài cành cây chết
Chiếc lá em – anh
Sao cứ thở màu buồn ?

Anh nguyện làm lá mục để em vươn
Làm hòn đá bên đường
Nhìn dòng ngựa xe mà hạnh phúc .

Bầu trời biếc như chưa bao giờ được biếc
Chiếc lá xanh, xanh mãi đến vô cùng …

Lê Văn Hiếu
Nguồn: Tác giả gửi

Đã đóng bình luận.