Lê Phước Dạ Đăng
vắt nước từ mồ hôi đá
bắt nguồn
lách ghềnh chông chênh thác
bình yên thuở phẳng lặng
sục sôi khi nhảy bờ
hoan hỉ reo ca
mơn mởn xanh
vị ngọt
tay chuyền
thế hệ nầy dìu đưa thế hệ khác
già trẻ soi mình
cùng nhau ngọt cay tình tự
ngày kia
giông tố nổi
tách ra nguồn
dòng trôi biến dạng
rác rến tấp vào
bập bềnh dạt
con nước chuyển màu
váng mỏng dày
thối ôi
hồng đỏ
ngầu
đục
văng vẳng tiếng khóc
u u minh minh
cười khan khô khốc
ai oán
văng vẳng âm binh hò reo
đòi lại dòng xanh
tìm lại chén nước mưa
trên bàn thiêng
giữa trời đất mênh mông
mảnh gương trong
soi mình
đạo lý.
Lê Phước Dạ Đăng
Nguồn: Tác giả gửi


















