Hoàng Xuân Sơn
Sáu tám. và thơ du di
cứ thức từng chặng. tới khi
mặt trời đỏ ối xuân thì ốm o
thưa em. mùa ngủ dưới đò
mà rêu xanh vẫn buồn xo nhớ đời
tình mình có chặp đôi mươi
có hồn chín giú. có đời du di
một người đội mưa mà đi [*]
một người lại đứng rù rì dưới cây
tầm sét đánh trúng lưỡi cày
hòn đất dội ngược vào tay lấm bùn
người nào hứng giọt mưa tan
rồi thoa lên mặt nỗi buồn vân vi
vảy cá trở về nguyên si
mình bơi trong nến mịt mờ tai ương
như kiến cắn. bò trong xương
là khi lượm được vô thường mấy câu
thơ ơi thơ ơi nhảy lầu
là thơ tự vẫn nghìn sau kiệt cùng
không gì cả. chỉ nhắm mắt
cũng chẳng phải dưỡng thần có đâu mà dưỡng
không gì cả. chỉ thả buông
chút lấn cấn trôi về tuyệt vọng
không gì cả. không. bất động
khúc gỗ trôi sông mây bồng trước ngõ
không gì cả. không không
cơn mưa trói lại
cánh đồng bay đi
13,14/10/2014
[*] Nhớ cơn mưa phùn bay ngang thành phố
Bên em cùng đội mưa mà đi –
Nghe tin Luân Hoán từ sâu hóa bướm
buồn tình. sâu cuốn chiếu chơi
còn người sao lại cuốn đời trải ra
sân vườn bặt tiếng chim ca
thì con bướm dại cũng tà tà bay
một hôm gân huyết bàn tay
bỗng xanh tái mạch khô gầy luống hoa
từ đời khóa cổng làm thơ
trời chưa kịp tối đã mờ gương sao
tìm nhau vuông chiếu năm nào
để nghe ngóng dậy chút ngào ngọt ru
6/10/2014
Đường sông xưa
rừng đã cháy thôi ngàn ơi vĩnh biệt
sông đã xuôi từ thuở khép mắt người
chưa cười đã tối
tháng mười đen
quạ đen tháng mười em cơn bệnh ngặt nghèo quất gục
tháng mười ủng da chín vàng thi thể
bạn và em tháng mười. và những lá phong
hóa vàng dự cảm
tháng mười thao thiết vòng hoa khô
ngấn lệ không còn dấu mắt
khóc cho tràng hoa khô
tháng em đi mùa da xanh táo
bên ngoài những tinh thể vu vơ
đêm chúm sao ngẩn ngơ đứng trời
con chim họa mi đồi xa thôi hót
trong bao la chiều say
ngồi uống môi thèm nhắp cơn nắng cũ
phải là em bụi hồng lẩn khuất
sinh ly bãi bờ
đoái thân giang hồ phong lưu chùm mộng tưởng
chiều tàn trói chân
tháng em đi da vàng rụng táo
ướt rượt sông hồ
đặc quánh dòng lưng thuyền nước nghẽn
sóng nghẹn chồm đau
lưu vực mòn khuất
dặm nổi
khúc trường hành
em đi đâu mà vội chừ linh hồn ướt mưa
không
linh hồn đẫm nắng sương lửa thiêu mù đuốc tạ
hồn vang vang bụi tỏa ngát huơng đời
mùa say vong sau xưa hơn
mình lại có nhau
lại cùng nhau vỗ tay đánh chát
nhịp phách hồn không rời
có nhau năm mươi trước
ngoéo tay tình không đổi dời
không lời cần chi ngỏ ý trời
khúc sông cạn núi giộc vai bầm
thuỷ phang ruỗng tát hình hài
nhớ trăng men xưa
chén xõa mù khơi
9/6/2012
Hoàng Xuân Sơn
Nguồn: Tác giả gửi


















