Viên Dung
A. Mưa tạt sầu đông
1. Quà thời gian
Gặp cô học trò năm cũ
Cách đại dương xa lòng nhủ hằng mong
Em chào tôi, mái chùa cong
Ngân chuông hồi vọng tình hồng dư âm
Nguyệt xưa bối rối tối rằm
Hằng mong buổi ấy hiên dầm dề mưa
2. Hiên lòng
Phải chi đón đưa em nữa
Trang thơ mở cửa tình em
Phải chi em gõ hiên rèm trú mưa
Đừng đợi em lớn thêm nữa
Đừng ngó lơ bữa đưa về
Tình đâu lòng vắng tư bề, phải không?
3. Tình không
Đam mê khi không khi khổng
Đánh rơi từ buổi lập đông
Dong dài chiến sự, tình hồng bỏ không
Thề nước bị đời vu khống
Tù cầm hơi, tình cầm không
Lạnh vòng nỗi nhớ, tình không thấy về
4. Mưa tạt sầu riêng
Này em, trăng xưa sầu kể
Đậu ngọn tình hồng tỉ tê
Từng đông chim cũ không về mái hiên
Em biệt sông, tôi cách biển
Tình hồng bằn bặt, bỗng nhiên
Mái cong mưa tạt sầu riêng đôi lòng
B. Chạm lối xưa đền
1. Triền mưa
Gặp anh thời học xa xăm
Hằng mong tạng mặt ước thầm
Mái cong chùa nọ khó cầm hạt mưa
Dư âm tình đó đong đưa
Ngân chuông thổn thức duyên thừa
Hé môi lời bỗng ngậm ngùi triền mưa
2. Chẳng thà
Thà như thuở nọ đón đưa
Mà đừng thơ bẹo ý đùa
Thà đừng hiên tạt mưa chừa em ra
Đừng kêu”con bé”người ta
Ru “người ta” ngủ thiệt thà
Thì đâu ray rứt chẳng thà yêu em
3. Chưa quên
Anh đi bỏ mặc đam mê
Bâng khuâng từ buổi đông về
Tình ghen chiến sự bộn bề, bỏ quên
Yêu mơ hụt hẫng đáp đền
Bến chồng yểu mệnh bấp bênh
Sang sông lần đó chưa quên tình hồng
4. Chạm lối xưa
Mờ trăng chờ mấy bận đông
Phong phanh sóng sánh tình hồng
Hằng mong chạm lối xưa lòng đền chưa
Mái cong chùa, học trò xưa
Hoa râm lấm tấm tuổi thừa
Và hằng mong nọ mưa thừa thải mưa
Viên Dung
Dec. 2011
Nguồn: Tác giả gửi


















