Phạm Hồng Ân
Starbucks, tháng giêng
Tặng Mây.
đếm lá khô trên thềm starbucks
thầm nhớ con đường in dấu vết riêng
lá thắm sắc thêm hương đời bạc bẽo
nằm uốn thân chờ gió núi tháng giêng.
gió tháng giêng đùn mây bay tứ xứ
căm căm nghe cây cỏ hát thiền ca
mây ngậm mưa giữa mùa tình vô lượng
trút thương yêu từng mạch đất khô da.
đất khô da cho lòng cây thấu rễ
cành bâng khuâng cho chim quấn ổ tình
cụm mây nhỏ bên đời ta hoang phế
đợi tim trời nhỏ chút giọt thiên linh.
ngụm cà phê trên thềm starbucks
ngọt đường bay từ cánh chém thời gian
khuấy vị đắng rã rời trong mùi sữa
thèm làm sao buổi sáng rất bình an.
rất bình an chiếc lá khô an phận
dáng co ro mang thân xác thu xưa
thà như cụm mây buồn trôi lảng vảng
giữa mùa tình khô kiệt vẫn ôm mưa.
chiếc lá khô chờ thơ ta buổi sáng
đưa nỗi buồn theo gió núi tháng giêng
vần điệu trói ngữ ngôn ta vơi cạn
cất tàn hơi cõng lá đến rừng thiêng.
(Escondido, 30/01/2015)
Tau thất lạc bây
Những Dũng, những Hoàn, những Lê, những Cửu
Mỗi đứa một phương trôi nổi như mây
Từ lúc lui quan, tau thề bỏ rượu
Bỏ rượu…mới hay tau thất lạc bây.
Nhớ thời chiến tranh gặp nhau Mộc Hóa
Tan trận về kinh bữa mắm bữa chao
Uống ngụm nước sông chợt cười khoái trá
Hút hơi thuốc “chùa” để thấy thơm râu.
Nhớ bậu sang sông bậu về bến lạ
Một đứa thất tình, cả bọn như điên
Lít đế cưa đều chửi thề tá lả
Hận kẻ bạc tình: đứa ngã đứa nghiêng.
Nhớ lát mì khô trại giam Xuyên Mộc
Nuôi vạn tù binh phá núi trồng rau
Nhân phẩm thua xa cục đường tán mốc
Thằng đói nuôi thằng lỡ vận ốm đau.
Nhớ lúc ra tù đời lăn đời lóc
Ðứa bán cà rem, đứa đạp xe ôm
Gặp nhau đói meo choàng vai bật khóc
Nắm tay nhắc thầm: giữ chút danh thơm.
Bây giờ tụi bây cửa rộng nhà cao
Quên mất một thời quá khứ thương đau
Vỗ ngực xưng danh anh hùng mã thượng
Tửu hậu trà dư thóa mạ lẫn nhau.
Nhìn lại 46 năm…
Những bài thơ con cóc
Làm từ lúc còn là thằng nhóc
Vừa bước chân vào Trung Học
46 năm trôi qua bàn tay
Hôm nay
Vẫn viết những bài thơ con cóc
Mây than gió khóc
Nên ngất ngưởng một đời cô độc
Trong cõi thi ca meo mốc
Của nền Văn Học Sử lọc cọc.
Hành trình 46 năm cực nhọc
Công lao ngồi ghép chữ chọn lọc
Bây giờ lấy ra đọc
Trên xứ Cờ Hoa văn minh cực độc
Thấy nó nhạt nhẽo như chiếc hamburger khô khốc
Chẳng khác nào loại Tân-Hình-Học
Chủ trương của các thi nhân nô bộc
Ðưa sex vào trong chữ nghĩa lột bóc.
Những bài thơ con cóc
Lóc cóc lóc cóc lóc cóc…cóc
Làm từ thuở thiếu niên cho đến thời bạc tóc
Có nhiều bài… bị lãng quên theo thời cuộc
Có nhiều bài… nằm lì trong óc
Hứng tình giữa các đêm tù tàn khốc
Có nhiều bài ngây ngô đến độ ngu ngốc
Chạy theo ảo vọng tình yêu thâm độc
Trong một thời ngang dọc.
Dù là những bài thơ con cóc
Nhảy phóc theo bước chân lóc cóc
Dù chỉ để mây than gió khóc
Dù vô duyên một đời cô độc
Dù bị bạc đãi giữa chốn văn chương dân tộc
Nhưng nó làm nên tên tuổi thi nhân
(Escondido, 12/09/2010)
Phạm Hồng Ân
Nguồn: Tác giả gửi



















