Trần Vấn Lệ
Noel năm nay, em ạ, đêm Rằm
Trăng rất tròn rực rỡ ánh hào quang
Tỏa quanh Chúa và sáng trưng trời đất
Sáng trưng em, khuôn mặt đẹp như trăng!
Anh nói hoài: Em-Duy-Nhất-Giai-Nhân
Em duy nhất để Noel anh nhớ
Bên hình tượng muôn đời là Chúa
Rực rỡ trần gian muôn thuở Vầng Trăng!
Anh viết chữ hoa vì em có tên là Hằng
Anh viết chữ hoa vì em còn có tên là Nguyệt
Em như hoa Tầm Xuân nở ra cánh biếc
Đi khắp ruộng cà, anh đi miết tìm em!
Tháng Chạp cuối năm, hoa bưởi cười duyên
Tháng Chạp cuối năm, đêm Noel sáng tỏ
Em mặc áo dài vàng, em mặc áo dài xanh hay em mặc áo dài đỏ
Anh đứng nhìn em…làn gió mùa Xuân!
Em biết mà em, Tình Yêu bâng khuâng
Anh nhớ em, anh nhớ chiều nhớ sáng
Anh nhớ em biết bao nhiêu chạng vạng
Anh mơ màng có buổi tối Noel!
Chúa hiện ra kìa, em đó, một bên
Noel năm nay trăng tròn trọn vẹn
Ba trăm sáu mươi ngày em về đúng hẹn
Em nghe chớ em? Từng tiếng Kinh Mừng!
Từng tiếng Kinh mừng, từng nhịp chuông rung
Cảm ơn Thượng Đế cho Con của Trời giáng thế
Anh nói thêm với em: anh cảm ơn Ba Mẹ
“Đã sinh ra em cho anh yêu quý muôn đời!”.
Em nhìn kìa em: mây trắng đang trôi
Em nhìn kia em: khắp đất trời rừng rực
Dưới bóng cây Giáng Sinh: hai đứa mình hạnh phúc
…và tỉ tỉ người đang hạnh phúc nhìn Trăng!
“Hỡi ơi chí lớn trong thiên hạ
Gom lại không đầy mắt Mỹ Nhân”
Anh ngắm nhìn em, đọc thơ Phạm Thái
Cảm tạ Chúa Trời: Chúa Ở Trong Em!
Noel năm nay! Năm nay Noel! Trăng Rằm làm chứng!
Tiếng chuông vang vọng: Chúa Trời Giáng Sinh!
Ôi em của anh!
Trần Vấn Lệ
Nguồn: Tác giả gửi


















