Huy Uyên
Ở lại với Sóc-Trăng
Ở lại Sóc-trăng hát điệu Lâm-thôn
Em cười có đuôi hai mắt
Phố xá quê xưa dấu cổ-tích-buồn
Tình trao em sao tôi mãi nhớ .
Hàng cau chiều lung linh theo gió
Ngày em đi qua mấy nhịp cầu
Bên em mà tôi cứ ngỡ
Nước dưới cầu cũng chảy qua mau .
Dịu dàng trên bến nước Kinh-ba
Ngày đi lễ chùa Bửu-sơn, Mã-tộc
Hoàng-hậu sắc vàng, ngẩn-ngơ cây
Tháng năm nở đầy hoa đỏ rực .
Bâng khuâng bên đường thơm mùi đất
Nhà ai xanh mấy đám cỏ xanh
Mùi hương lặng thinh ngào ngạt
Mùa hạ cơn mưa phả lạnh lòng .
Những đám lúa quanh bờ Sóc-trăng
Bến cỏ non, sông đằm thắm chảy
Em có còn giữ lại mây giăng
Để khi xa em lòng tiếc nhớ .
Còn đó hai mắt ai ngấn lệ
Biết ngày nào gặp lại người xưa
Lảng-đãng kênh chiều hồn lữ-thứ
Ba-xuyên đón đợi bước ai về .
Em cho tôi dài những ước mơ
Hoàng-hôn dấu tim ai đã mất
Mỹ-xuyên hỏi lòng em đã trao chưa
Quán Ti-gôn chơi vơi tiếng hát
Sóc-trăng chiều nay
hình như mưa !
Ở bến đò xưa Hà-Thân (*)
Chiều một mình sông Hàn với gió
“River of no return”
Người đi từ đó
Tôi về khâm-liệm giấc mơ sương.
Những cơn bão qua sông quá buồn
Bến phà chờ ai, im lặng thế
Bên sông chiều trôi mây giăng
Phai nhạt hết bóng hình xưa cũ .
Tình người rồi chôn kín nghĩa-trang
Hàng cây sao không còn nữa
Hoàng-yến vàng cháy hết con đường
Dịu dàng trong em màu nhớ .
(Em đi đêm qua vội
Đà-Nẳng ngủ trời đầy sương) .
Tháng tư đứng đợi ai
Cây bao lần thay lá
Em còn về không
ấm lạnh chỗ ngồi
Trần trụi tàn phai sắc màu ghế đá .
Sông chảy mùa hè và nỗi nhớ
Tình yêu xưa đã vội quay đi
Trong mắt ai đầy lệ
Chết theo những tháng những ngày .
Bỗng dưng buồn cùng nước trôi sông
Bên kia bờ thuyền người thấp thoáng
Giấc mơ màu xanh lúa non
“Đập gương xưa tìm bóng”
Dĩ-vãng não nùng không ?
(*) 80 năm bến đò Hà-thị-Thân
Lại về bến đò Hà-Thân xưa cũ
Những chuyến Lambro chở gió
Đường xe lửa bò dài
Gánh hàng hoa An-đồn, Phú-mỹ
Tiếng ai gọi đò .
Mới đó mà đã bốn-mươi-năm
Lối về Hà-Thân quạnh quẽ
Sông Hàn nằm im
Hồn người chạy quanh
Sương tan, sông lạnh buốt .
Ngày cũ ông N mù và bài hát
Người chiến-binh trở về trên nạng gỗ
Những hồi còi đêm
Dĩ-vãng chột thui
Em thoáng buồn .
Mãi là gốc đa già
Hương ngọc-lan nồng ngát
Đêm mưa gọi đò
Hoa lục bình đầy sông
Phà lênh đênh trôi dạt .
Em có sầu lạc trôi hai mắt
Sông xưa có nhuộm sắc vàng
Hình như đèn bên sông đã tắt
Hết rồi một giấc mơ tan .
Lại quay về bến đò Hà-Thân
Kí-ức trôi sầu lạc dấu
Đã không còn người qua sông
Bạc lòng bỏ đi từ thuở
(Cuộc tình chia tan) .
Nước trở màu tím ngắt
Lạc bến thuyền ai mái chèo
Hoang trôi tiếng hát
Để một người trông theo !
Huy Uyên
Nguồn: Tác giả gửi


















