Vũ Trầm Tư
Chỉ còn là kỉ niệm
Cánh phượng muộn cô đơn trên tàng lá
Níu thời gian chầm chậm góc tường rêu
Sao mắt em chợt buồn như sương khói
Cơn mưa chiều chưa dứt hạt liêu xiêu
Nắng hạ vàng theo em về phố cũ
Đêm thị thành nhộn nhịp bước chân vui
Ở nơi đây mưa, hồn xao xuyến lạ
Em xa rồi, chợt nhớ dấu son môi
Em có còn giữ chút hương mùa cũ
Trắng trinh nguyên màu hoa sứ sân nhà
Một chút gió đong đưa cành lá úa
Nhạc ve sầu thôi thổn thức bên ta
Có nuối tiếc cũng qua rồi dĩ vãng
Trời chớm thu nghe hơi gió chuyển mùa
Thương gốc phượng chơ vơ vừa rớt lá
Nhớ dòng sông lục bình tím đong đưa
Thu man mác nụ hoa tình đã héo
Em quay về đường tim tím bằng lăng
Bến sông xưa vẫn còn đây kỉ niệm
Áo học trò vương vấn một mùa trăng
Khúc thu buồn
Trôi đi một khúc thu buồn
Gởi theo cơn gió giận hờn vu vơ
Tóc thề nhuộm tím trời thơ
Hoàng hôn tuổi mộng lặng lờ qua mau
Mùa gió chướng. mắt xanh xao
Cơn mưa về lạc nẽo sầu hương xưa
Tình yêu gió đẩy gió đưa
Phấn son khép lại trở mùa chim di
Đông chờ bấc lạnh thầm thì
Hơi sương đẩm ướt bờ mi dỗi hờn
Còn đâu một mảnh trăng suông
Gối đêm ấp ủ chập chờn bóng ai
Người còn lẩn khuất dâu đây
Mùi hương con gái quyện say lòng người
Giữ cho ta nhé nụ cười
Trăm năm đánh đổi bờ môi ngọt ngào
Vũ Trầm Tư
Nguồn: Tác giả gửi


















