Nguyễn Hàn Chung
Tiếng buồm
Tiếng buồm gọi ấu thơ tôi
Sóng xưa cách một nửa trời rất xanh
Tình nương theo gió hải hành
Mong manh ừ nhỉ mong manh những ngày
Ôm người run dấu vân tay
Thịt da em nói điều này biết không !
Cần chi làm lễ tơ hồng
Áo tân nương cũng vứt trong xó buồng
Mỗi tình mỗi nghĩa mỗi phương
Mộng mà mị sắc mà hương . Quỷ thần!
Gọi buồm tiếng ái là ân
Ngày ta không cả mộ phần cũng cam
28/7/2016
Ngày em trăm tuổi
Ngày em trăm tuổi anh ra
ma không còn đợi một tà áo bay
Những vờn những lượn trong ngày
xưa tàn cuộc rượu ta bày cuộc yêu
Ngày em trăm tuổi rất nhiều
anh trai thôi nói lời điêu với nàng
Những tình lữ những tình tang
bồng nhau vào cõi lỡ làng thiên thu
Ngày em trăm tuổi sa mù
mưa xanh nấm cỏ lu bù tội chung
Những chiều những tối âm cung
đàn ông lỗi nhịp anh hùng bụi khô
Ngày em trăm tuổi ta hồ
văn chương chi sự ô hô tiêu tùng
Những phường những bọn à không
ai còn khao khát ba vòng nữa đâu!
Ngày em trăm tuổi qua cầu
tre reo kệ gió giang đầu thổi khan
Những ai đã lỡ điêu tàn
tro bay về chốn hồng hoang đã đành
Ngày em trăm tuổi thiệt tình
nương theo bóng ngã vong linh cõi nào
23/6/2016
Nguyễn Hàn Chung
Nguồn: Tác giả gửi


















