Bùi Chí Vinh
Mỗi lần ngồi trước trang giấy trắng
Ta đều giật bắn mình
Những giọt mực đời cố tình vấy bẩn
Vẫn không làm chữ nghĩa bất minh
Ta viết như người sắp bị đóng đinh
Như sắp sửa đến ngày treo thập giá
Chỉ mình ta chịu nhận khổ hình
Ta biết và không hề mặc cả
Cây cỏ có thể mọc lên từ đá
Ta mọc lên từ số phận con người
Chữ mọc lên từ phép lạ
Thơ mỗi ngày sinh sôi…
Bùi Chí Vinh
2017
Nguồn: Tác giả gửi


















