Khaly Chàm
Tặng Đca Phan Ni Tấn
Street Corner Poet
Todd Peterson
1.
ngọt lời một chút. nghe em
đừng như lửa sấm. cháy mềm đời nhau
hôm nay ảo mộng ngày sau
choàng ôm gió đắng. trắng màu thời gian
2.
điên mê. ta ngã dịu dàng
gục đầu. thơ khóc. nhòa trang sử tình
phù trầm trổ nụ tâm kinh
môi khô mấp máy. ngôn tình khói sương
3.
mang thai với cõi vô thường
rướn mình. kết tụ mùi hương lên trời
thưa em: giả tưởng rối bời!
hình ta cổ quái. ơn đời và em
4.
ngực tràn máu lạnh vào đêm
xác bên vực tối. nhịp tim loạn cuồng
mặt trời. nhìn sững tay buông
cũng đành. khụy gối. nghe chuông gọi hồn!
5.
chơn thần ngậm gió vô ngôn
tay vờn ngón máu vẽ hồn thơ điên
mắt tình bùa lưỡi linh thiêng
trườn qua ảo giác. hồn nhiên ta cười
6.
khói buồn nhả vụng vài hơi
nghiệm từng khoảnh khắc mù trời thiên thu
một đời nhấm nhẳng lời ru
hãy đau hơn nữa khóc mù căn nguyên!
7.
khát thèm chạm đáy vực riêng
lửa em ngọt buốt ta nghiêng ngả hình
bướm bay loạn sắc tiền đình
hương môi nhập thể hiển linh dịu dàng
8.
trần truồng lạc thú hồng hoang
cảm ơn tội lỗi. địa đàng khiêm cung
hớ hênh phồn thực vô cùng
câu thơ mụ mị cõi chung mơ hồ
9.
gục đầu mê nhiễm hư vô
dưới chân đất mở cửa mồ chờ ta
dìu nhau cái bóng đã già
an nhiên ngửa mặt kỷ hà vòng bay
10.
tràn khuya thể phách rú dài
chữ kinh mang mặt nạ ngày nhai đêm
đóm phù phiếm lóe hương diêm
ta cười vô thức quên chiêm nghiệm tình
11.
xác ngày biện thuyết hồn linh
từng giờ hoại tử tái sinh bao giờ
tấu sàm phù chú ngây thơ
đức tin hiện vết xước mờ nhói đau
12.
nằm phơi xạ trị chiêm bao
ung thư tình ái xin chào mộng du
hôm nay chớp bể mưa mù
sao em ký thác ngục tù vào ta (?)
13.
miệng trào lửa mộng trăng hoa
ngực tươi đỏ rượu quỷ ma động tình
ám chiều xoáy miết lỗ đinh
ta choàng vải liệm thần linh cau mày
14.
câu thơ lạc tứ lưu đày
rùng mình bại chiến hai tay quơ quào
hạ sinh tiếng khóc không màu
hát xanh giọt nắng em chao cánh buồn!
15.
cùm chân máu nhuộm âm cuồng
đánh rơi ngạo mạn tay buông hận thầm
cười gằn nhếch mép lạnh câm
tay nào phóng bút trổ mầm tiếng reo
16.
nhiễu nhương đã mọc chân trèo
ngước lên vô vọng chuông treo đỉnh hồn
dỗ tình khép mắt nụ hôn
lưỡi yêu nhọn hoắt. dại. khôn. lọc lừa (?)
17.
vuốt sầu tím mặt ngày mưa
gào lên hỡi gió màu xưa buông trầm
kinh cầu níu vách triền tâm
nghiêng đời xuống vực vớt mầm câu thơ!
18.
ly khô cứa rát môi chờ
âm dương mắt lạnh nhởn nhơ nụ cười
hú tình nhức nhối con ngươi
mặt trời ứa máu đẫm người ta ơi!
19.
ẩn ngôn đắng giọng cầm hơi
với em òa vỡ nỗi đời đau chưa
lột truồng kì cọ lời thưa
gãy cong những ngón. cho vừa di mê
20.
thả hai mắt chớp bên lề
độ trì cơn khát. đi. về như nhiên
giấu ta vào gió cuồng điên
đàn bà. nhánh cỏ muộn phiền nở hoa
21.
bầy đàn nếm máu thi ca
văn chương vò xé thiên hà bầm đen
bật cười cái sự đớn hèn
súc sinh rú mộng ngáo đèn hớp trăng
22.
bôi đen con mắt tiền căn
dị ngôn vuốt mặt vĩnh hằng hoang vu
xoay ly tròn đáy ngục tù
vịn đời chổng ngược nghẹn thù ta ơi!
23.
thật ra. đã ngất ngây đời
nhố nhăng dĩ đại bựa lời giọng chim
muôn năm sao lại lặng im
thủ dâm. hôn bóng tối chìm vô minh
24.
ngày mai thắt cổ bình minh
treo lên ánh sáng hiện hình satan
rùng mình luyến ái lăng tăng
bật cười. rồi khóc lằng tằng máu xương
25.
ngày câm nuốt khói quê hương
hồn cuồng hóa bướm trên đường khuya xanh
bóng cười chết sững âm thanh
an nhiên sỏi đá lệ dành riêng ta!
26.
trợn trừng nhẵn ngón yêu ma
cầm tay phiên bản tụng ca ái tình
điên mê gõ nhịp rập rình
mùi thân phận dại ru hình chưa em ?
27.
úp ly nhốt mặt trời đêm
vòng tay khát lửa đã mềm hân hoan
bao năm nhảy múa nhập tràng
câu thề ta… đẫm máu tràn ngực khuya
28.
xòe tay nghiệm nắng phân chia
khói hồn vờn bóng xác lìa thức tâm
hé môi hút mộng thú cầm
thổi vồng ngũ sắc lạnh căm mặt người
29.
trôi vào nguyệt tận ba mươi
chìm trong mắt gió ma cười nhạo ta
lời em bao giọt thánh ca
màu sa thạch rụng vỡ ra biển tình
30.
nghe lau lách gọi tên mình
dư vang hóa bướm bình minh chập chờn
gầm gào chi nữa căm hờn
hai chân mắc bẫy chết đơn độc rồi
Khaly Chàm
Nguồn: Tác giả gửi