Viên Dung
Nực nội
mây trắng đó sao mà cao quá
khoáng đãng. lòng em tôi ước ao
mát non, thơm xanh trời trắng nõn
muốn tôi làm áo khoác lên em
tự khi nào da em sạm nhám
ngày thô ráp nhỏ nẻ đôi tay
chỉ tại người khó vây áp bức
đì cật lực dưới mùa nắng thô
trời! bao năm. đứng hình, gặp lại
dĩ nhiên thời đuổi em già đi
tợ nhánh phong trần mà lam lũ
mới đây mà quá lứa xuân thì
hứng mồ hôi em hay giọt khát
khát, ý chừng héo hắt xung quanh
dưới nắng hạ tưởng trời gay gắt
đi đâu ? quen ngục bắt hành thân
âm mưu hăng hái gài liên lụy
giải độc nào con cá, ngọn rau
hè giết nhau suốt mùa lợi lộc
hạ, nóng mùa liên lụy say cơn
đêm thấm buồn, ngã em vật vã
máu lầm than mát gió bên thềm
chuộc em ra, đời chưa tẩn liệm
đi mình tôi, nóng lòng chưa yên
nầy hạ ơi, đang mùa nóng gắt
vui buồn chuyện cũ rủ về thăm
thời buổi nực nội, em buồn lắm
gió nào mát dạ phất trăm năm
16/05/2017
Hờn ngậm xương nghe
1.
hờn gậm xương, thuyền mành hoá thạch
vượt chưa hết biển, ngộp thất điên
bát đảo khiếp bạo hành hải tặc
vứt hờn căm giữa sóng triền miên
vượt về nam, bè năm tư biết
việt là vượt vào đất vinh hiển
ở. chẳng được yên. thà từ biệt
thuyền bảy lăm. ôi, phương nam biển !
hờn gậm xương. bơi. chìm. vượt biển
triệu năm sau trình chứng tích điên
khi đáy địa cầu xương lộ thiên
sẽ hiểu người hết miền. vượt biển
2.
lẽ vô thường thiên thư khẳng định
hờn gậm xương. đời biết, buồn không
điên một bóng trùm chăn chiếm đoạt
hờn ngậm xương nghe đất than phiền
tham lạm cường quyền không khoan nhượng
thiên trả địa. liệu hồn cự đương
ngậm xương nghe vô thường khẳng định
hồn nhìn quanh nghĩa địa cầm cương
12/05/2017
Viên Dung
Nguồn: Tác giả gửi