Vĩnh biệt Cha | Chỉ là tiếng côn trùng

Posted: 14/06/2017 in Hoa Nguyên, Thơ

Hoa Nguyên

Vĩnh biệt Cha

Con chim đã bay về một góc rừng
Để còn hót mãi tiếng bình yên
Con sông từ độ trôi ra biển
Nhớ còn vị ngọt thuở bình nguyên

Nơi chốn nào một góc cõi riêng
Hết đời gió giật với mưa nghiêng
Có xác thân nằm nghe hiu quạnh
Con về thắp lửa buổi du miên

Trong giấc mơ nào thấy bóng tôi
Để mai về lại những ngọn đồi
Thấy cha từ những tàng cổ thụ
Ngồi xanh rừng độ lá da mồi

Hàng mi khép lại như yên ngủ
Không còn đau thể xác di căn
Chốn bình yên cha sẽ về ngự
Để hồn còn mãi được vinh thăng

Mười năm, hai mươi, tám mươi tư
Ánh trăng từ ngự chỗ con người
Đêm nay đã thành trăng thiên cổ
Âm vọng phù sinh nụ cha cười

Ghi nhớ những lời cha đã nói
Từ hồi ký ức mỗi đứa con
Hãy bước ra ngoài nghe gió nổi
Như mỗi quanh đây tiếng cha còn

Vẫn biết sẽ có ngày ly biệt
Mà cha đi vội đến ngỡ ngàng
Dẫu biết không đành cơn bạo bệnh
Trời ơi! xin mở cỗng Thiên Đàng

Mây thấp quây quần trên nghĩa địa
Lặng lẽ quanh đây những nấm mồ
Nơi ấy vĩnh hằng cha về đất
Nén hương trầm bái biệt. Nam Mô..

Cổ áo quan từ từ, huyệt mộ
Quanh hàng nến thắp đỏ lung linh
Bài kinh tụng mang mang siêu độ
Xin hồn cha sum họp Cửu Huyền

Mưa tháng sáu sụt sùi như lệ
Tiễn nguyện cha về cõi cung tiên.

17/6 /2013

 

Chỉ là tiếng côn trùng

Thành phố tĩnh/ chiều nghe mưa/ đã lạnh .. ! ?
Gió sẽ về ru ngủ cạnh dòng sông
Chút cỏ cây ẩm mục mùi khổ hạnh
Đêm sắp về quần quật khởi bão giông

Con trăng chia áng mây ngồi nguyệt thực
Như bóng đêm còn lại nỗi cô đơn
Như mưa rừng mang theo nhiều ray rức
Gió về đâu cũng vướng chút lạnh rờn

Đời ở đâu vui buồn rồi cũng thế
Núi non chia thung vực giữa đại ngàn
Những cơn mưa ví trăm nghìn giọt lệ
Tiếng côn trùng nghe quá đỗi trái ngang

Thôi thì thơ cứ chảy từ vô tận
Bên đời là giấc mộng mới hôm qua
Thôi thì cứ xem như mình khánh tận
Bốn phương đi tìm giấc ngủ quê nhà ..

Chẳng thể hồng chẳng thể…cao xanh
Chẳng thể được lâu vì bóng sắc thiên thanh
Thôi thì mây cứ bay chiều phiêu lạc
Mùa hạ ơi ! cầu tất cả yên lành..

Mùa hạ ơi! cầu mưa sẻ… thình lình
Và Thu… hãy thơ một bình minh
Dù có ra sao và về sau nữa
Hồn mình cho nhẹ… tiếng phong linh..

Hoa Nguyên
Nguồn: Tác giả gửi

Đã đóng bình luận.