Ngô Nguyên Nghiễm
Tặng họa phẩm Hạc Về / Lê Triều Điển (*)
Đảo cánh trăng nghiêng ọc huyết hoa
Rền vang thiên cổ pháp luân chuyển
Gói bát tim vàng gieo giếng sâu
Bùng vỡ trời xanh tia chớp hiện
Quầy quả trong bầu hỏa khí chăng ?
Mênh mang rừng cháy nát đêm tận
Nửa sắc thượng thanh nửa sắc thiền
Nương gió đãi vàng về phong ấn
Hạc ngủ đầy sân lót cỏ thi
Chừng như thổi khí vào chân mộng
Cho ngập vàng bay quẻ Phục Hy
Thiên nhiên trống vắng vạn hình bóng
Suốt đời phiêu lãng gót hài tưa
Lòng quên hóa bướm mời Trang Tử
Khúc biệt hoàng hoa nhẹ sắc không
Vỗ bồn chiêu đãi người lạ xứ …
Bút thiêng điểm mắt hạc hồng bay
Bỗng nhiên điên đảo trời thu trước
Ngược gió càn khôn cát bụi về
Tầm tã chuông đồng rụng gió lướt
Mở màn cho trời đất khai hoang
Hạ huyền trăng cổ nghiêng câu móc
Đẩy trận kình thiên xuống hình hài
Lăn lóc ém đầy chân đáy vực
Bỗng dưng nghiêng cách đạp lưng rùa
Hoa huyết trời xanh gieo quẻ quái
Rách dạ thiên nhiên rách Hà Đồ
Thỏng tay vào chợ rách lưng đãy
Nguyệt khuyết nghiêng quanh đám lửa rừng
Mấy cân trí não soi chưa đủ
Hạc hồng bay vụt khỏi đường trăng
Thiên cổ rền vang hồn phong vũ …
Đảo cánh trăng nghiêng ọc huyết hoa
Rền vang thiên cổ pháp luân chuyển…
Ngô Nguyên Nghiễm
(*) Nhà thơ Nguyễn Quốc Nam góp ý: “Sau khi sơn nhà xong, nhà thơ NNN treo lại bức trang sơn dầu Hạc Về của họa sĩ Lê Triều Điển nhưng treo ngược. Sáng hôm sau, anh nhìn và phát hiện sự kỳ lạ thật lãng mạn. Thay vì bức tranh con chim hạc bay lên vầng trăng khuyết, thì bây giờ con chim hạc bay xuống ngẩng đầu bay lên bên vầng trăng nghiêng, trông thật quyến rũ và lãng mạn. Xúc cảm anh làm ngay bài thơ Hồng Hạc Pháp Luân và Hỏa Khí đầy màu sắc tư tưởng phương Đông và gọi điện cho tôi đến xem… Thật là duyên văn nghệ.”
Nguồn: Tác giả gửi