Viên Dung
Dấu chim trống đồng
chim bay, chim ở
mặt trống đồng chạm hình chim
tất cả đều phải thở
dẫu đi hay ở
lồng trong mùi mẫn hương quê
dấu trống đồng từng trăn trở
chim lạc bay đi, thảnh thơi
còn chim ở. than ôi
lầm lũi thuở giờ, chưa nguôi
đuổi ác còn dang dở
nổi trống xưa, xoay xở tay dùi
Động đẫy buồn trăng
đi. buồn đẫy trăng
từ nỗi mất mát
quanh thân chẳng lành
nhục nhằn bất thiện
miền nam lộng lẫy
vô nghì giựt phăng
vỡ mộng thường hằng
động đẫy buồn trăng
Ngun ngún
ngã ngựa sa chân ruồng rẫy
ánh nhìn bỏ ghét động lây
trơ thân biết đâu nhờ cậy
cầm bất lực lậy tù oan
sóng xô sóng xô đồ thán
ngoái nhìn đất mẹ tan đàn
căn cước trổi từ lánh nạn
biết trổ ngang nhánh tự hào
bóng cối nhấp nhô vô đạo
ai đối nghịch, tặc liếc dao
nhốn nháo lao nhao cường hào
cứ bảo cờ đào sáng danh
dạo sa cơ, rừng bất hạnh
ngập đầu kể cả tuổi xanh
biết xuân đâu mà so sánh
lại bề mạn bắc lộng hành
cầm bất lực chạy như lánh
may mà hạnh ngộ bao dung
chạnh buồn đất cũ ngun ngún
trọ an nhiên sực rúng lòng
ôi, nhà cũ chẳng thiện chung!
Viên Dung
Nguồn: Tác giả gửi


















