Trần Vấn Lệ

Thiếu phụ khăn quàng xanh
Lê Phổ
Áo tím…bây giờ bỗng áo xanh
Áo nào em mặc cũng mong manh
Hèn chi gió chỉ là cơn gió
Chỉ thắm thềm rêu một chái Đình!
Hèn chi gió chỉ là cơn gió
Anh nói hoài nha: Yêu quý em!
Ai nữa cho mình yêu quý nữa?
Qua sông chỉ muốn một lần thuyền!
Em đã qua sông, anh vượt núi
Vượt rừng thăm thẳm suốt đời trai
Vòng tay ôm chặt thơ lần cuối
Súng đạn vang vang tiếng thở dài!
Em ở quê người, xanh với tím
Đỏ, hồng, vàng mướt chụp hình khoe
Năm năm rồi tiếp mười năm tiếp
Vượt biển, tù xong…hết nẻo về!
Em với anh rồi vậy thế thôi
Trách Non, trách Nước, trách Ông Trời?
Không! Không! Không trách ai đâu ạ
Ngựa tía, ngựa hồng…bọt biển trôi!
Cầu bắc qua sông còn gãy đổ
Mong manh áo lụa chắc chi bền?
Em à vó ngựa anh buồn nản
Bụi phớt đường xa sống để quên…
Trần Vấn Lệ
Nguồn: Tác giả gửi

















