Nhân Ngày Mẹ, viết thay Mẹ tử tù Hồ Duy Hải | Mùa máu vọc | Bóng tối

Posted: 15/05/2020 in Phạm Hồng Ân, Thơ

Phạm Hồng Ân

Nhân Ngày Mẹ, viết thay Mẹ tử tù Hồ Duy Hải

Con tôi vô tội
chính các ông có tội
con tôi không giết người
chính các ông muốn giết người
con tôi không cầm dao
chính các ông muốn cầm dao
con tôi kêu oan
chính các ông kết án oan
con tôi đơn độc
chính các ông bầy đàn
con tôi không có tấc thép trong tay
chính các ông quyền hành hung hăng như súng đạn 
các ông bắn con tôi
tức các ông bắn vào trái tim tôi
trái tim của người mẹ
đơn giản như những người mẹ chất phác trên trái đất này
những người mẹ luôn dạy con
sống sao cho tử tế
biết yêu thương đồng loại đồng bào
những người mẹ kêu oan
cho những trái oan còn dẫy đầy trên đất nước
các ông tử hình con tôi
tức các ông tử hình tôi
tử hình luật pháp
tử hình lẽ phải
bởi con tôi vô tội
con tôi không giết người.

09/05/2020

 

Mùa máu vọc

Tháng tư
Trườn vào nách thơ
Tế sống âm ngữ
Vọc đỏ trường thi sử
Mùa máu.

Tháng tư
Rớt xuống ngực em dòng nước mắt lạc bầy
Ấn tượng xao xác
Trong trái tim cạn kiệt nỗi đau
Những ngoặt ngoẻo co rút
Hình chữ S.

Tháng tư
Mùa máu
Mùa âm hồn hợp thoại
Mùa ngục thất chiến tranh
Mùa tử tội nhân loại
Mùa nắng vọc mưa
Mùa mưa vọc đất
Mùa đất vọc người
Mùa người vọc máu.

Tháng tư
Thập tự trườn vào nách thơ
Treo âm ngữ giữa trời
Tuẫn tiết.

 

Bóng tối

1.
Giắt bóng tối lên trần xe
Đuổi đêm khuya bằng ánh đèn hoài niệm
Núi lướt chân trời
Xé mây bạc đầu lao tới
Các anh nằm dưới lũng sâu
Cây rừng duỗi chân trùm phủ.

2.
Tôi đứng ngó đại ngàn
Xác xơ một đời phế tích
Lòng chớm thấy thiên thu
Trong ngổn ngang trùng trùng tro bụi
Nơi các anh vùi thây
Hài cốt chưa mồ yên mả lặng
Nơi các anh bị bỏ quên
Tung tích vô danh chiến sĩ.

3.
Bóng tối chìm ngập bóng tôi
Lanh lảnh rừng kêu núi khóc
Mưa thút thít quanh đây
Nhòe nhoẹt con trăng tháng bảy sụt sùi
Tôi trải tình
Giăng nỗi đau chung
Cuốn quê hương vào lồng ngực đất
Các anh nằm đây
Hương linh phảng phất
Thứ lỗi cho tôi
Đồng đội vô tâm.

4.
Rừng ngậm ngùi xé đất
Ôm các anh vào thân thể bạt ngàn
Tôi yếu ớt ngửa lòng
Rót ngôn ngữ vào thinh không huyền tịch
Mỗi lời thơ ước mong thành lời hịch
Gửi tấm lòng cho thế hệ hậu sinh.

Phạm Hồng Ân
Nguồn: Tác giả gửi

Đã đóng bình luận.