Đâu những đoạn trường

Posted: 17/07/2020 in Hoa Nguyên, Thơ

Hoa Nguyên

Quê ta giữa hai mùa mưa nắng
Vẫn còn đây những biến cố không lường
Viên thuốc xanh vỡ hết đường sẽ đắng
Thôi kệ! ngọt đắng gì cũng phá tam …truông

Quê hương giữa những vòng cuốn bụi
Đi nơi nào mà chẳng tha phương
Buổi trưa nắng vỡ thiu rồi cơm nguội
Nhai với mùi nằng nặng xót thương

Giọt mồ hôi rớt xuống từng cơn khát
Uống đi! từng vị mặn viễn phương
Ở đâu mà ngơi từng bóng mát
Nỗi cháy lòng vị bỏng cố hương

Ta sẽ tìm cổ lục mà ghi
Tự lúc hoang sơ đã vỡ lòng
Có gì đâu chỉ chút tình loạn lạc
Ở thiếu thời đã biết hoài mong

Em ở đâu giữa những mùa nắng đỏ
Chấm hộ anh những điểm nóng mơ hồ
Mưa ở đâu rớt xuống cành phương vĩ
Mà lòng ta vụn vỡ san hô

Mưa đã nặng từ những cỗ Xích lô
Cũng chưa lạnh bằng mưa chiều nay
Lóc cóc từng bước chân thổ mộ
Chiều phai rồi từ những sớm mai

Có gì đâu những buồn vui tri kỷ
Nắng với mưa vội vả thất thường
Ta đi tìm trong những lần hoan hỉ
Có gương cười ghi mỗi nét son

Ta xếp lại buồn vui tri kỷ
Mới lên bờ! đã tuột… xuống mương
Ở đây chỉ có mùi hoa bưởi
Mất hoa vàng từ buổi mất quê hương
Thì nghĩa gì đâu những đoạn trường
Nghĩa gì đâu trong từng uất nghẹn
Ta trải lòng cho những vết thương!

Đứng gọi nhau từ nơi tiền sử
Ai sẽ về gom lại yên cương
Từng chiến mã phi trong chiến sự
Những ai cùng nhặt hết nhiễu nhương
Hãy nhớ ngày ta cỡi gió sương!

Hoa Nguyên
Nguồn: Tác giả gửi

Đã đóng bình luận.