Archive for the ‘Bình Luận’ Category

Đinh Tấn Lực

Bất kể là thủ tướng có âm mưu gì không cho thời lượng câu giờ (kéo dài hơn tháng) để ghé mắt vào địa bàn cử tri của chính mình đang cơn dầu sôi lửa bỏng, cứ nhìn vào bề mặt hiện tượng, người ta thấy ngay là chỉ trong vòng non hai năm, cái tầm của kẻ đứng đầu chính phủ xứ này tuột dốc thảm hại: Phải thân hành xử lý vụ việc cấp tỉnh (Hà Giang) xuống cấp huyện (Tiên Lãng) và cấp xã (Vinh Quang).
(more…)

Đinh Tấn Lực

“Thay mặt Chính phủ, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng nhiệt liệt chúc mừng và biểu dương những thành tích của Công an Hà Nội. Thủ tướng đánh giá, đây là những chiến công đặc biệt xuất sắc của lực lượng Công an Thủ đô. Cùng với những chiến công khác, Công an TP Hà Nội đã thể hiện sự dũng cảm, mưu trí, sáng tạo; thể hiện ý chí tiến công tội phạm đến cùng để đem lại niềm hạnh phúc cho nhân dân và bình yên của Thủ đô, đồng thời làm cho bạn bè quốc tế thêm cảm phục trí tuệ của lực lượng Công an nhân dân Việt Nam nói chung, Công an TP Hà Nội nói riêng. Những chiến công xuất sắc đó đã tô thắm bản chất tốt đẹp của Công an nhân dân, vì nước quên thân, vì dân phục vụ”.
(QĐND Online – 9/11/2011)

Một trong những chiến công đặc biệt xuất sắc và hiển thị trọn vẹn bản chất tốt đẹp của Công an được trang trọng đề cập trong đoạn văn đóng khung tô màu nói trên là thuộc về trung tá Nguyễn Văn Ninh, CA phường Thịnh Liệt, Hà Nội, vào ngày 02/03/2011, bởi đương sự đã ra tay đánh gãy 2 đốt sống cổ gây liệt tứ chi, liệt cơ hô hấp, khiến tắc nghẽn đường phổi của nạn nhân Trịnh Xuân Tùng, ngay giữa đường phố “thủ đô vì hòa bình”. Chỉ vì ông Tùng đã đến trước bến xe Giáp Bát, vướng tội cởi mũ bảo hiểm để gọi điện thoại nhờ người mua hộ vé đi Sài Gòn.
(more…)

Phạm Thị Hoài

Ông Chu Hảo là mẫu mực của một người đối lập trung thành.

Đối lập trung thành tại Việt Nam là ai? Theo quan niệm của tôi, họ là những người không hài lòng với hệ thống chính trị trong nhiều vấn đề lớn, công khai phản biện và tìm giải pháp thay đổi trong phạm vi các vấn đề đó, nhưng không đụng chạm, hay tránh đụng chạm đến nền tảng tồn tại của hệ thống. Họ gắn bó với hệ thống vì xác tín, vì thói quen hoặc vì không có, hay không biết đến lựa chọn nào khác. Họ góp phần tích cực xây dựng và duy trì hệ thống, và qua đó có địa vị, uy tín và những quyền lợi nhất định trong hệ thống. Mong muốn của họ là cải tạo hệ thống nhằm ngăn chặn sự sụp đổ của nó. Sự sụp đổ này đồng nghĩa với sự phủ định họ ở một số phương diện căn bản. Điều đó chắc chắn là đau đớn.
(more…)

Đinh Tấn Lực

Triển khai hiệu quả Lộ trình dân chủ, vì hòa giải và hòa hợp dân tộc, tổ chức bầu cử công bằng, dân chủ, với sự tham gia của tất cả các đảng phái. Qua đó, sớm ổn định và tập trung phát triển đất nước Myanmar
(Nguyễn Tấn Dũng)

Nói theo tay tiền nhiệm của Tư Sang thì đúng là bầu bạn Myanmar đang …”tự sát” *.

Mà đã vậy thì, suy ra, Ba Dũng có công lớn trong việc góp phần vừa “động viên” lại vừa “phân hóa nội bộ” để giật sập một thể chế hữu nghị **.

Tháng 4-2010, trong cuộc họp thượng đỉnh ASEAN tại Hà Nội, Ba Dũng ở cương vị chủ nhà kiêm chủ tịch luân phiên của Hiệp Hội này, đã có những phát biểu “chỉ đạo xử lý”tình hình Myanmar, rồi lặp lại lần nữa, rốt ráo và chi tiết hơn, khi sang thăm Myanmar sau đó. Nghe cứ như hồi 1987, ông Reagan đòi Gorbachev giật sập bức tường Bá Linh.

Bức tường độc tài độc đảng ở Ngưỡng Quảng hiện đang hóa bùn từng mảng lớn.
(more…)

Sơn Nghị

Cốt lõi của đạo Công giáo tựu chung chỉ hai điểm: mến Chúa và yêu người. Mến Chúa thì ai cũng biết rồi, nghĩa là yêu Chúa hết lòng, hết trí khôn, hết linh hồn. Đến việc yêu người thì mới thấy khó. Trong khi Đức Khổng Tử dạy: điều gì không muốn người khác làm cho mình thì đừng làm điều đó với họ (kỷ sở bất dục, vật thi ư nhân) thì Đức Giêsu lại dạy rằng: Anh em muốn người ta làm gì cho mình, thì cũng hãy làm cho người ta như vậy, (Lc. 6:31). Lời dạy của Đức Giêsu tích cực hơn và cũng rất khó thực hiện vì đã hơn hai nghìn năm nay, hỏi mấy ai đã thực hiện được như lời Người dạy. Con người vẫn luôn mưu cầu hạnh phúc cho chính mình nhưng lại thường gây đau khổ cho kẻ khác. Lối hành xử này gần như trái ngược với nhận định nhân chi sơ, tính bản thiện của Đức Khổng.
(more…)

Blogger Đinh Tấn Lực

Cảm động biết mấy: “Năm đó nhân dân Trung Quốc trong điều kiện bản thân cực kỳ khó khăn đã giúp đỡ Việt Nam, nhân dân Việt Nam mãi mãi ghi nhớ trong lòng…”. Tướng Việt Ngô Xuân Lịch, Chủ nhiệm TCCT/QĐNDVN, vừa mới nói với tướng Tàu đồng nhiệm Lý Kế Nãi như thế.

Cảm động gấp đôi, khi nghe Bộ trưởng KH-CN Nguyễn Quân tấu trình sớm sủa lên Đại sứ TQ Khổng Huyễn Hựu ngay tại Hà Nội một lời chúc thiếu chủ từ như sau: “Thay mặt Đảng, Chính phủ và nhân dân VN, gửi tới Đảng, Chính phủ và nhân dân TQ lời chúc mừng nhiệt liệt nhất nhân ngày lễ trọng đại (quốc khánh 01 tháng 10) của nhân dân TQ”.
(more…)

Sơn Nghị

World Press Photo (WPP) có trụ sở chính đặt tại Armterdam (Hoà-lan) là một tổ chức vô vụ lợi. Hàng năm, WPP đều tuyển chọn một tấm hình biểu hiện sắc thái đặc biệt của năm đó. Hàng chục nghìn tấm hình được gửi đến trung tâm của WPP từ khắp nơi trên thế giới của nhà báo, nhiếp ảnh gia, phóng viên, cơ quan báo chí, tạp chí…v..v. Cuộc thi hàng năm diễn ra bắt đầu từ tháng 10 và kéo dài mãi đến giữa tháng Giêng năm sau là thời gian nhận hình ảnh. Cuộc tuyển chọn bắt đầu từ đầu tháng 2 và công bố kết quả sau đó một tuần. Ban giám khảo gồm có 13 chủ bút hình ảnh, nhà nhiếp ảnh và đại diện các cơ quan truyền thông báo chí từ khắp nơi trên thế giới với kiến thức dị biệt. Với ban giám khảo có một kinh nghiệm sâu rộng, nhận thức đa dạng, và sự tương phản về quan điểm như thế nên cuộc tuyển chọn thật sôi nổi, hào hứng và nhiều cam go.
(more…)

Blogger Đinh Tấn Lực

Quanh bàn nhậu lâu nay vẫn thường có người say sưa kể chuyện nhà Đường (618-907), từng được coi là đỉnh cao của nền văn minh Trung Hoa. Với Đường Minh Hoàng và Dương Quý Phi, một trong tứ đại mỹ nhân bên Tàu. Chuyện Đường Tăng sang Tây Vực thỉnh kinh (Tây Du Ký). Hoặc chuyện đâm ngang/chận đứng bánh xe lịch sử của thời Võ Chu (690-705) với nữ hoàng đế duy nhất Võ Tắc Thiên lừng danh toàn bộ sử Tàu.
(more…)

Đinh Tấn Lực

1.

“Cái cao quý nhất trên thế gian này chỉ có thể có ở con người, nhưng oái oăm thay, cái hèn hạ nhất lại cũng chỉ có ở con người”.

Rõ không cần chứng. Chuẩn không cần chỉnh. Bởi nó hiển hiện trước mắt hai mảng màu sáng/tối của ngày chủ nhật 21/8/2011 ở giữa lòng thủ đô nghìn năm văn vật, ngay dưới chân tượng đài Lý Thái Tổ của Thăng Long thành:

Cao quý dường nào những con người bình dị đi bộ/đội mưa/căng biểu ngữ biểu lộ quyết tâm bảo vệ đất nước trước hiểm họa ngoại xâm, ngay cả khi đã bị đe nẹt tứ bề từ đêm trước bằng một thứ “thông báo” nặc danh/không số/không người/không địa chỉ.

Ngược lại, hèn hạ biết bao những “lãnh đạo quản lý” phải tuân thủ lệnh thái thú vương triều mà thập thò không dám ký lệnh cấm yêu nước, lại còn ra sức chế diễu/dè bỉu/khinh mạn/chà đạp những tấm lòng son sắt đó là “trò lố”.
(more…)

Đinh Tấn Lực

Tình hình đích thị là hết sức …tình hình. Cái từng được tán dương là thủ đô của lương tâm nhân loại hiện phủ đầy tà khí. Cái từng được vỗ ngực là mớ hình ảnh ổn định đều bị photoshop làm cho sắc nét/rõ màu/lộ hàng tất tật. Chưa bao giờ tình thế bị động/lúng túng/lung lay/bối rối/bất cập… lại cực lực vượt mức rúng động như hôm nay.

Tất cả mọi nguyên cớ thảm hại chỉ do bởi độc nhất mỗi thằng (Superman) Siêu nhân ba đầu/sáu tay/mười hai túi (lại giỏi thuật tàng hình), và thường được từng loạt báo đài hoành tráng gọi đích danh là Thế Lực Thù Địch chuyên nghề giật dây thiên hạ.
(more…)

Blogger Đinh Tấn Lực

Cuộc biểu tình đầu tháng 8 tại Hà Nội xuất hiện một biểu ngữ mới lạ chưa từng thấy ở VN ta.

Đó là bản phóng lớn một bài báo in trên tờ Thanh Niên ngày 3/8/2011, với hàng tít cực kỳ bắt mắt: “Trung tướng Nguyễn Đức Nhanh: Không chủ trương trấn áp người biểu tình yêu nước”.
(more…)

Tiêu Dao Bảo Cự

Từ chục năm qua, trí thức đã có vô số kiến nghị đối với Đảng Cộng Sản và Nhà Nước Việt Nam về đủ mọi loại vấn đề: Chống tham nhũng, bỏ điều 4 Hiến pháp, góp ý cương lĩnh của đảng, không khai thác bô xít, không làm đường xe lửa cao tốc, không làm điện hạt nhân, hạn chế thủy điện… và nhiều vấn đề hệ trọng liên quan đến “quốc kế dân sinh”. Các hình thức kiến nghị là phát biểu cá nhân trong các cuộc họp, bài viết hay văn bản kiến  nghị do từng người hay tập thể ký. Sự thực đáng buồn có thể nói không ngoa rằng tất cả những kiến nghị đó đều bị “vứt vào sọt rác” vì những người nắm quyền lực không ai thèm trả lời hay tiếp thu gì cả.
(more…)

Tiêu Dao Bảo Cự

Trong lịch sử Việt Nam, nhiều người đánh giá trí thức chưa được hình thành như một tầng lớp có ảnh hưởng quyết định đến bước tiến của xã hội. Thời phong kiến cũng như các chế độ sau này, sĩ phu ngày xưa và trí thức ngày nay chỉ là tầng lớp thừa hành cho vua chúa và những người cầm quyền. Họ không có tiếng nói quyết định và chỉ đóng vai trò mờ nhạt. Thậm chí còn có người chê bai, dè bỉu là trí thức luôn hèn nhát và chỉ có thân phận tôi đòi, con hát cho các chế độ. Đây là một vấn đề lớn cần phân tích và bình luận thấu đáo.
(more…)

Sơn Nghị


Dựng cờ – Hình Nguyễn Ngọc Hạnh

Bất cứ quốc gia nào cũng có thời kỳ dựng nước và giữ nước. Dựng nước đã khó, giữ nước lại càng khó hơn. Dựng nước bằng mồ hôi nhưng giữ nước lại bằng máu. Trong phim “The Patriot”, nói về chàng Benjamin Martin vì thù nhà đứng lên thống lãnh đám quân ô hợp (militia), phối hợp với Continental Army đánh đuổi quân đế quốc Anh để giữ độc lập (1775-1783). Sau khi đánh bại quân đội Anh, đoàn quân ô hợp trở về quê chứng kiến cảnh điêu tàn. Vườn tược tan hoang, nhà cửa thiêu hủy, vợ chết con mất. Tất cả phải xây dựng lại từ đầu nhưng trong lòng họ vẫn tự hào vì đã giữ vững được độc lập của đất nước thuở mới khai sinh.
(more…)

Trangđài Glassey-Trầnguyễn


V-omen – Phụ bản của tác giả

Trong thế giới Việt hải ngoại

Thế giới đã thu hẹp lại. Ngôi làng thế giới đã là một thực tế. Ngày nay, con người đi lại dễ dàng, trao đổi thông tin trong tít tắt, và gặp gỡ nhau một cách gần như ngẫu nhiên. Khoảng cách địa lý như thể trở nên thứ yếu.

Thế nhưng, không gian Việt lại mở rộng ra, đi vào địa lý và quỹ đạo thế giới. Đôi khi tôi tự hỏi: cái ranh giới giữa Việt Nam và hải ngoại nằm ở đâu?
(more…)

Đinh Tấn Lực

Một hạt rượu rơi
Trái đất nghiêng say
Mẩu giấy vụn
Tôi vẽ con diều bay bổng

Phùng Cung (trang dạo của tập Xem Đêm – 1995 nxb Văn Hóa-Thông Tin)

Truyện ngắn Con Ngựa Già Của Chúa Trịnh được đăng lần đầu trong tập san Nhân Văn số 4, tháng 10-1956. Ngay sau đó, nhà thơ Phùng Cung, người viết truyện, đã bị đấu tố tả tơi bởi hội đồng cai văn nghệ đương thời, rồi bị tước mất biên chế, và dõi suốt 140 bận nhìn ánh trăng rằm qua song sắt các nhà tù Hỏa Lò, Bất Bạt, Bảo Thắng, Phong Quang, Yên Bái, Lai Khê…

Minh Đức, nhà xuất bản truyện ngắn nói trên và các tập san Nhân Văn-Giai Phẩm cùng thời, lập tức bị đóng cửa. Bằng không, hẳn Minh Đức đã xuất bản cả hai kiệt tác Trăng Tù Xem Đêm sau này của thi sĩ Phùng Cung.

Năm mươi lăm năm sau, một nhà thơ ở tuổi cháu của Phùng Cung, tên là Bùi Chát, sang Á Căn Đình nhận giải thưởng năm 2011 của Hiệp Hội Tự Do Xuất Bản Quốc tế (IPA), do nỗ lực thành lập và điều hành nhà xuất bản độc lập Giấy Vụn.

Bùi Chát đã bị bắt ngay khi quay về tới phi trường Tân Sơn Nhất. Kỷ niệm chương giải thưởng Tự Do Xuất Bản lập tức bị nhà nước ta tịch thu.
(more…)

Dối trá

Posted: 28/04/2011 in Bình Luận, Sơn Nghị

Sơn Nghị

Gia đình tôi luôn cố gắng duy trì được bữa ăn tối chung với nhau. Nửa giờ tuy ngắn ngủi nhưng quý giá vì đó là thời gian duy nhất trong ngày mọi thành viên trong gia đình đều có mặt. Ăn được miếng cơm ngon, chung quanh bàn cơm có ông bà, vợ chồng, con cái quây quần, chuyện trò vui vẻ là điều thú vị nhất trong một ngày.

Một buổi cơm tối như thường lệ, đang khi vợ chồng con cái chuyện trò rôm rả thì chuông điện thoại reo. Vì ngồi gần giá điện thoại nên tiện tay tôi bấm nút phóng thanh trên phôn (speakerphone) để trả lời. Thường thì tôi chẳng bao giờ bốc phôn trong bữa ăn vì “trời đánh còn tránh bữa ăn” huống gì một cú điện thoại vẩn vơ, trừ trường hợp nhìn thấy tên của người thân hiện ra trên khung cửa điện thoại. Thế mà hôm đó không hiểu tại sao tôi lại nhấn nút phôn để nói chuyện với một người xa lạ, một nhân viên chào hàng. Để kết thúc câu chuyện nhanh chóng, tôi vội trả lời là tôi chỉ là người ở trọ khi anh ta nói muốn nói chuyện với chủ nhà. Anh chàng Mỹ lịch sự nói cám ơn và cúp máy. Vì bật nút phóng thanh nên cuộc đối thoại cả nhà đều nghe rõ. Ngồi xuống ghế, tôi bình thản tiếp tục bữa ăn và bất chợt một trong hai đứa con tôi, lúc đó mới 10 tuổi, cất tiếng phê bình: Bố nói dối.
(more…)