Lê Đăng Mành
Lần chần mãi hẹn về thăm chốn cũ
Thịt xương rời máu chảy lệ hoen mi
Trên những xác người ca mùa hạ cháy
Nhức nhối hoài giục giã bước thiên di
(more…)
Lê Đăng Mành
Lần chần mãi hẹn về thăm chốn cũ
Thịt xương rời máu chảy lệ hoen mi
Trên những xác người ca mùa hạ cháy
Nhức nhối hoài giục giã bước thiên di
(more…)
Lê Đăng Mành
Mùa ảm đạm – Thôi giăng rét lay bay
Tiết hân hoan – Đã bủa nồng lất phất
Mưa tạnh – Én về bện xôn xao
Nắng giăng – Mầm nứt nghe rạo rực
Nhớ xuân xưa !
Khắp ngõ – Người lom khom đi vay mượn để phòng xuân
Ngoài đồng – Kẻ tất bật xuống cấy cày cho kịp tết
Thuở ấy – Nhìn em ngày cuối tháng mong may áo dạ cứ nao nao
Khi xưa – Thấy Mẹ đêm hết năm thức chờ con lòng càng quặn thắt
(more…)
Lê Đăng Mành
Từ Châu Hoan Châu Hóa – thiên di tạm dừng Chân
Đến Châu Rí châu Ô – Lập nghiệp còn tiếp bước
Chim đậu đất lành xứ Ô Lâu
Người nương suối ngọt miền sông nước
Trộm nghe, nên nay!
Kẻ Hậu Bối – Giam thân trích lục cùng miền xuôi
Bậc Tiền Nhân – Gợi ý sao tìm khắp mạn ngược.
Bao bận – Manh nha đứng chờ cung tay để nâng nghiên
Đôi phen – Thắc thỏm ngồi đợi dỏi mắt mong mài mực
Vẫn còn đó – Cây đa gió gom nghĩa ngày xưa
Mãi lưu đây – Bến cộ trăng gọi tình thuở trước
(more…)
Lê Đăng Mành
Đông ấy cũ rich như xưa
Kia mới toanh dậy như vừa tái sinh
Loay hoay trầm giữa lặng thinh
Chưa an cư đã chẻ mình long đong
Gánh câu lục bát qua sông
Nửa đường tước vận phơi đông lạnh lùng
Phù sa bện cuộc tương phùng
Cá nhai bọt giỡn cho trùn ngẩn ngơ
(more…)