Archive for the ‘Lê Văn Phúc’ Category

Lê Văn Phúc


Nguyễn Khuyến (1835-1909)

Qua mấy bài truớc, bạn đọc đã nhớ lại hai bậc đại nho lừng lẫy trong văn học sử nước nhà.

Nguyễn Công Trứ thì văn tài, võ tướng hiên ngang, chí làm trai, phận sự kẻ sĩ lo tròn, công nghiệp lừng danh thiên hạ. Hồi thiếu thời chưa danh phận cũng lả lướt rong chơi  văn nghệ “giang sơn một gánh giữa đồng”. Khi đỗ đạt vẻ vang đã đem tài ra giúp nước cho thỏa chí nam nhi. Lúc về già cưỡi bò rong chơi, theo sau một lũ tiểu đồng. Nhìn lại cuộc đời, Nguyễn Công Trứ chỉ mong nếu có kiếp sau thì xin được làm cây thông đứng giữa trời mà reo chứ không muốn làm người nữa!

Trong tâm sự ấy hẳn ẩn chứa một điều gì cay đắng của kiếp nhân sinh…

Chu Mạnh Trinh cũng đỗ đại khoa, tiếng tăm lừng lẫy, cũng văn nghiệp, công nghiệp xây dựng chùa chiền, cũng nổi danh là một thi nhân có tấm lòng yêu mến thiên nhiên, có tâm hồn thanh cao, tài hoa phóng khoáng…

Đến Nguyễn Khuyến, chúng ta lại thấy thêm một nhân tài làm vẻ vang cho đất nước.
(more…)

Lê Văn Phúc


Tượng đồng Nguyễn Công Trứ

Thoạt nghe tựa đề này, bạn đọc đã biết ngay là nói đến ai rồi!

Thời học trò, khi lên tới ban trung học, ai cũng  được học về một số tác giả và tác phẩm nổi tiếng, trong đó có danh nho Nguyễn Công Trứ!

Các nam sinh, học đến tác giả này đều coi đây là thần tượng của đời mình, mơ uớc sau này sẽ nối gót người xưa.

Trong lịch sử văn học Việt Nam, hiếm  ai có văn nghiệp, võ công hiển hách đến như thế!

Đây cũng là một tấm gương cao cả, rực rỡ về một người thân lập thân, tài kiêm văn võ, chí hùng bất khuất, lời nói đi đôi với việc làm, và có một tâm hồn rất ư là nghệ sĩ, đầy tình người, tình yêu và tình tự tin để sống một cuộc đời dẫu có khi thăng lúc trầm, khi bần hàn lúc hiển hách mà lúc nào cũng giữ được tinh thần lạc quan, phô diễn ý chí nam nhi và quyết tâm phục vụ đất nước.
(more…)

Lê Văn Phúc


Ca trù – Tranh sơn mài của Chu Mạnh Chấn

Trong văn chương Việt Nam, rất nhiều người thuộc “nòi tình”, như sẵn có cái “Gin” của tiền nhân để lại nên mới có được những nét hào hoa, thanh lịch, trữ tình, say hoa đắm nguyệt đến như thế!

Kỳ này, chúng ta đi thăm một nhà thơ nữa trong thế giới thi ca Việt Nam: Chu Mạnh Trinh!
(more…)

Lê Văn Phúc


Nhạc sĩ Nguyễn Túc (1923-2009)

Trong đời tôi, ít thấy ai lại có cái số nhàn như thầy Nguyễn Túc.

Từ hồi còn trẻ, thầy đã rong chơi với tiếng hát, cung đàn nên học nhạc, chơi đàn, mở tiệm đàn ở Hà-Nội.

Tới tuổi hai mươi ta đi tòng quân thì thầy sẵn có ngón nghề nên đăng vào Quân Nhạc ở ngoài Bắc.

Khi vào đến trong Nam, thầy làm việc  Bộ Quốc Phòng, quản thủ thư viện rồi sang Bộ Ngoại giao, đi làm việc tại toà đại sứ VNCH ở Paris.

Tiện thể ở Paris nên thầy học nhạc để có cái bằng ‘Conservatoire’ trưng cho thiên hạ lác mắt!

Nhiệm sở cuối cùng là toà đại sứ VNCH tại  thủ đô Hoa Thịnh Đốn cho đến khi mất nước năm 1975.
(more…)