Mộ Như
Chuyển
nơi nấm mồ hoang lạnh đó
nhảy bừng loạn khí giữa màn thâu
sâu.thẳm.tận cùng tâm chạnh đó
nở bạt ngàn háo hức bẻ niềm đau
tuổi hoang-cô-dại
khốc-khát
đi tìm một câu trả lời
bao ngày khống thác
trẻ hồi sinh
qua đêm, hiểu tình ngông dại quá
mỉm trời-nhếch đất, chẳng lạy xin
ta là ai lúc ở giữa dòng đời
ta là gì lúc nghẽn mỗi niềm tin
trăng, rẩy mờ theo đoạn gió
sao, mãi còn
sáng
sáng
đỏ
đỏ
cháy máu ló trần côi
á nhiệt tinh quân điểm khởi rồi
treo hình nghỉm mặn cõi vô duyên
đốt xác hao tâm, thiêu quyến luyến
khí nguyên trong kiếp chuyển luân hồi
Phía sau những gì đối phó
vỡ tung nỗi niềm uẩn ẩn
trời đêm phấn chấn phóng xiềng
xích tâm vào cơn thối nát
bạo cuồng lũng đoạn mặc nhiên
đối phó trong từng kẻ hở
lầu xây ngút khí ưu phiền
tiếng ca càng thêm oán thán
tô quầng, bỏng mặt nạ điên
người yên nơi khí quyển
ngự trị giữa thiên hà
sót ta trong luyện ngục
ác nhẫn
hỏa tà đốt rạm thây ma
từng đốt xương khóc thét
tơ não động bạo kinh
máu tươi phơi thuốc súng
nổ tàn tĩnh mạch li ti
còn bao nhiêu diễn kỷ
khép thế tận luân hồi
phóng điêu linh giáng thế
buông tràng cổ lộng vô thiên
{từ bi khủng hoảng khắp miền bữa nay}
ôi, phật chơi đâu
ôi, chúa chơi đâu
lời bi thương nhuốm đậm màu quỷ nhân
đánh nát mộ phần
dội chua sét đắng rửa trần nội tâm
30.06.2006
Bạo hàn
định về đâu
định về đâu
mà sao nhấp ngón bên cầu – vẫn đang
suy nghĩ muộn màng
và trong vô thức
vô vàn nỗi nghi
phăng phăng bất nghĩa vô nghì
lời qua tả bước
bước, là đơn cô
nhìn rừng, khan vọng mà hô
[đốt cho những thứ này vồ táp nhau]
đêm-mơ hoang
ta thấy mình gương mẫu
rất nhân lành trong đám giết người kia
nhưng rốt hết lại là thằng đáng chết
để không còn kiềm tỏa lẽ tự nhiên
ai khóc cho cái chết của con kiến giữa đàn trâu chó
ai đào mồ lấp đắng nộ trần gian
ai biết đến tên để khắc vào bia đá
ai ?
thắp nhang trầm
khấn nguyện nợ hồn mang
ai, thấy bất an bởi những điều để mất
ai, nhìn đời hoảng loạn để thầm nghe
trăng lên hằng vạn buổi chiều
còn ngây ngô, sốt hết chiều-nội-tâm
cổ tang mảnh cột, thì thầm
[hàn thi tử, bạn an nằm ở đây]
15.06.2006
Dụ dỗ
đêm hoang cảm
cất sầu xâm phạm [ngất]
lấy thâm niên-đã
phủi cõi lòng
ngẩng ngờ lên độc vắng
ta tỏ rõ hồn đốt nóng trăng
hanh hao mấy, hỡi, hỏi rằng
[cái may-mắn-nhất, cũng dằng dọc sao
thói vô lại, đến khi nào
cho ta hối tiếc được bao nỗi lầm]
a
ha
khốn nạn muôn năm
máu ta loang vết xăm-là tự nhiên
triền nao há hả ưu phiền
có quan tâm mấy ai điên thật thầm
ta mơ… giết tuổi trăng rằm
bỏ theo cái xác đang nằm mộ riêng
21:35, 08.10.2006
Mộ Như
Nguồn: Tác giả gửi


















