Noël, mưa phùn và chuyện kể về một bức tranh | Sau ngày sum họp 24, sáng 25 vắng lặng, đi tìm ly cà phê…

Posted: 27/12/2013 in Thơ, Đinh Cường

Đinh Cường

Noël, mưa phùn và chuyện kể về một bức tranh

tặng Nguyễn Xuân Thiệp

pham_cong_thien-dinh_cuong
Phạm Công Thiện
bay đi những cơn mưa phùn
mục đen, chì sáp màu trên giấy
đinhcường

Suốt ngày nay mưa Thiệp ơi
mưa như mưa phùn
trên mấy ngọn sầu đông Huế
mưa như mưa phùn
trên hàng mimosa vàng Đàlạt

chiều khoác chiếc áo coat dày
đi bộ hai blocks qua Starbucks
cám ơn người không cho biết tên
gởi tặng Starbucks gift card 50 USD
thư của Starbucks coffee company
gởi qua bưu điện đưa đến nhà

cám ơn người tặng món quà cảm động
và tôi lầm lũi đi trong chiều mưa phùn

trời mù trời xám mù lại tiếng còi tàu
nhắc mãi nhắc hoài ôi tiếng hú
như Thiện nhắc hoài một tiếng ho khan [1]
chúng ta mải miết trong tịch lặng

và đây chuyện kể về bức tranh
treo suốt bao nhiêu năm cà phê Tùng – Đàlạt
nhớ Noël năm 1965 ông Tùng mua
trong cuộc bày tranh tôi ở Alliance Française

chúng tôi đã có mùa Noël thật đẹp
bạn bè đông về Đàlạt dự phòng tranh
nửa thế kỷ nay tranh về lại [2]
tôi dặm nhẹ thêm ít màu trên gương mặt ai…

Virginia, Dec. 23, 2013

[1] Hắn ho khan vài tiếng cho đỡ buồn,
trời lạnh quá, im lặng quá, nhiều khi mình phải
bày đặt ho khan để thấy rằng mình vẫn còn đó,
vẫn sống, vẫn thở và thổi những cơn mưa phùn…
( Phạm Công Thiện – Bay đi những cơn mưa phùn

truyện ngắn, nhà xuất bản Phạm Hoàng 1970, trang 8 )

[2] Nài lại cà phê Tùng để về chỉnh sửa, và thế nào “nó”
cũng về lại Đàlạt…

thieu_nu-dinh_cuong
Thiếu nữ
sơn dầu trên bố 80 x 100 cm
đinh cường, Đàlạt 1965

dinh_cuong_va_ban_thuong_lam_tranh
Đỗ Long Vân- Thái Lãng- Khánh Ly- Đinh Cường- Phạm Duy – Nguyễn Văn Trung – Pauline
dự khai mạc phòng tranh DC tại Alliance Française Đàlạt, Noël, 1965

 

Sau ngày sum họp 24, sáng 25 vắng lặng, đi tìm ly cà phê…

dingcuong_dalatnostalgia
Đàlạt nostalgia
sơn dầu trên canvas 16 x 29 in
đinhcường
( coll. Mr. Lê An Thế – Đàlạt )

Sáng 25 trời lạnh âm độ C
nắng vàng lên mà như không
chỉ có gió quất tôi rát mặt
vẫn đi về phía tang bồng

quán cà phê may mà mở cửa
kính mờ không thấy bên trong
bỗng đâu đàn ngỗng trời kêu vang
cả khu rừng như bừng dậy

khu rừng mùa đông im lìm biết mấy
duy bốn mùa thông vẫn xanh
nhìn thông nhớ người bạn quý
luôn lo lâm tặc đốn cây
luôn lo giã biệt hoang vu…[1]

nhớ xưa Đàlạt còn hồ Mê Linh
nhớ xưa Đàlạt Couvent des Oiseaux
may là còn mây nhiều trên đỉnh Langbiang
may là còn quán cà phê Tùng
sáng nào MPK cũng ra ngồi đó [2]

sáng ngày 25 ngồi nhớ tiếng chuông
Nhà Thờ Đức Bà SàiGòn ngân vang
tiếng chuông Nhà Thờ Con Gà Đàlạt
lễ nửa đêm xưa rồi mất hút một vầng trăng…

Virginia, Dec. 25, 2013

[1] Nguyễn Hàng Tình – Giã biệt hoang vu, ký sự
nhà xuất bản Hội Nhà Văn 2013
[2] Michel Phước Khùng, nhiếp ảnh gia rất “bụi” ở Đàlạt

nguyen_hang_tinh_2
Nguyễn Hàng Tình
với chân dung đinhcường vẽ
Đàlạt, 11- 2013

dinh_cuong_va_ban_huu_dalat
Phan Ngọc Minh – Đinh Cường – Đào Nguyên Dạ Thảo – Thân Trọng Minh – MPK
Đào Nguyên Gallery, Đàlạt, 11- 2013

Đinh Cường
Nguồn: Tác giả gửi thơ, tranh và ảnh

Đã đóng bình luận.