Đinh Cường
Ngày cóng lạnh không có con quạ đen nào đáp xuống
đọc được bài thơ cũ của Thanh Tâm Tuyền
Hôm nay trời cóng lạnh. trường học đóng cửa
quanh xóm vắng không thấy người đi bộ
tất nhiên như Phạm Cao Hoàng lưu ý hôm kia
không đi bộ qua Starbucks được. thà hôm tuyết xốp.
có Nguyễn Âu Hồng phone từ Seattle qua thăm
trời cóng lạnh đi lui đi tới. đi dọc đi ngang
đi lên đi xuống basement. mấy chậu chanh nở bông trắng
ngoài trời mấy bụi tre lá teo. tội nghiệp.
không thấy con quạ đen nào đáp xuống
trời cóng lạnh. vớ phải tờ Văn Giai-Phẩm Xuân Canh Tuất cũ
gặp bài thơ xuôi Khúc tháng chạp của Thanh Tâm Tuyền.
lạ chưa. hôm qua mới ra bưu điện gởi hộp trà lên Minnesota
nhờ chị Mai Hoa thắp thêm cây nhang cho anh ngày Tết.
năm nào cũng vậy. bên này ăn tết tây rồi tết ta.
không quên quả phẩm. mâm cơm. cúng rước ông bà chiều ba mươi
lại nhớ anh Thanh Tâm Tuyền kể. lúc mới qua. tết đầu tiên
ra đứng ngoài trời. hai lỗ tai và hai bàn tay cứng đơ không còn cảm giác
anh sợ. Mùa đông nham hiểm. Tiếng vang âm gian tà. như bài thơ xưa
scan lại hai trang kèm theo đây. không thấy in trong sách: [1]
mùa đông nham hiểm thật. sao chiều nay nhớ anh. nhớ tiếng hát Thái Thanh
em là lá biếc là mây cao là tiếng hát
sớm mai khuya thức nhiều nhớ thương
em là cánh hoa là khói sóng
đêm màu hồng…[2]
Virginia, Jan. 7, 2014
[1] Văn – Giai-Phẩm Xuân Canh Tuất, số 146 – 147 ra ngày 22-1-1970
[2] Bài ngợi ca tình yêu – Thanh Tâm Tuyền – Liên đêm mặt trời tìm thấy. Sáng Tạo xuất bản 1964, trang 103
Bài này Phạm Đình Chương viết thành 2 ca khúc Bài ngợi ca tình yêu và Đêm màu hồng

Chân dung Mai Hoa
sơn dầu trên giấy 20 x 30 cm
đinhcường 1983
Ngày trời mưa mù mù. gặp bạn kể chuyện cái ấm đất

Chân dung Thạch Lam
sơn dầu trên carton 30 x 40 in
đinh cường 2004
Sáng chủ nhật trời mưa mù mù. tuyết đông trắng xóa
gặp Nguyễn Tường Giang ở Phở Xe Lửa
cùng đi với Nguyễn Mạnh Hùng
tôi nói với Giang. 3 giờ khuya đêm qua tôi
thức dậy. đọc Cái ấm đất và bộ chén trà
Nguyễn Tuân tặng Thạch Lam
trên Xuân Người Việt hay quá. lời văn đẹp quá
Giang nói cũng nhờ Nguyễn Tường Thiết
nhắc mới nhớ. và Thiết nói viết bài
về bộ ấm trà nhiều kỷ niệm đó e hay
và Nguyễn Tường Giang đã viết. rất kỹ. xem lại nhiều tư liệu
yêu biết mấy cái ấm Thế Đức màu gan gà. chập chùng tình bạn quý
như được nhìn thấy căn nhà tranh vách đất
nằm bên cạnh Hồ Tây, một bụi tre khẽ lay động
những cành liễu rũ xuống lấp lánh lá còn ướt sương.
Căn nhà Thạch Lam đã ở đã viết đã ra đi. ba mươi hai tuổi [1]
ba ngày sau Nguyễn Tường Giang người con trai út ra đời
Sau khi cha tôi mất, mẹ tôi chỉ nán ở lại căn nhà cây liễu
cạnh Hồ Tây đôi ba tháng, bà tôi vì thấy cảnh nheo nhóc
của ba đứa cháu nội, cho người đón chúng tôi về trại Cẩm Giàng
Cẩm Giàng cái tên thật đẹp như gắn liền với giòng họ Nguyễn Tường
Trong ký ức xa thẳm nhất của tôi về trại Cẩm Giàng là cái hàng hiên rộng
và dài có rặng hoa ti-gôn rũ xuống và tiếng còi xe lửa rúc lên trong đêm khuya… [2]
đẹp sao một thời Hà Nội Ba Mươi Sáu Phố Phường. Giang đã về đã nhớ :
Chiều, mưa bụi đã bay
à ơi cơn gió ẩm ngày
sao lòng con ấm những ngày năm xưa [3]
Tôi đọc đi đọc lại. như thấy ấm lên một màu nâu xưa cũ. bức tĩnh vật rồi sẽ vẽ…
Virginia, Jan. 5, 2014

Nguyễn Tường Giang – Đinh Cường
[1] Thạch Lam, tên thật Nguyễn Tường Lân Sinh ngày 7 tháng 7 năm 1910 tại Ấp Thái Hà – Hà Nội, mất ngày 27 tháng 6 năm 1942 tại Yên Phụ – Hà Nội.
[2] Huyện Cẩm Giàng ( bây giờ là thị trấn ) nằm trên con đường sắt Hà Nội – Hải Phòng thuộc tỉnh Hải Dương
( Nguyễn Tường Thiết – Nhất Linh Cha Tôi – Văn Mới xuất bản 2006, trang 170 )
Những chữ in xiên khác: trong bài viết của Nguyễn Tường Giang trên Xuân Người Việt 2014
[3] Khi Qua Phà Bính, thơ Nguyễn Tường Giang – Khói Hồ Bay, Thạch Ngữ xb 2012, trang 135
Trời lạnh đắp chăn nằm đọc vu vơ tờ báo cũ…
gởi Thái,

Đàlạt sương hồng
sơn dầu trên canvas 24 x 30 in
đinhcường
Mùa đông đắp chăn ngủ
đàlạt đắp chăn ngủ
( Nguyễn Quốc Thái )
Đắp chăn ngủ ban ngày
rừng âm u rét mướt
mùa đông lạnh dữ
mùa đông thở ra hơi khói
nhớ đêm khuya đàlạt
thở ra hơi khói. lên con dốc
đi về hướng thác Cam Ly
rẽ vào đường Rose. một cửa sổ.
một ngọn đèn không tắt.
Đỗ Long Vân liên miên
đốt bastos xanh. nhìn đường bay
nét cọ của gã thanh niên
khi ngừng tay. trời đã sáng
ôi sớm mai sương đàlạt
mơ hồ khuôn mặt ai
trên nền bleu hortensia
trên chiếc ghế mây đan
một cánh hồng vàng.
Đàlạt buồn bã trong đời ta
sao Thái. năm mươi năm.
những lần trở lại. còn đâu:
em hong nắng ven hồ xanh buốt
em nằm ngủ dưới chân thác kiêu căng
trời lạnh đắp chăn nằm
đọc lại bài thơ Đà lạt dài của bạn
mới như vừa cùng nhau
đi lên đi xuống mấy con dốc
không tìm ra couvent des oiseaux đắp chăn ngủ. [1]
Virginia, Jan. 6, 2014
[1] Những chữ in nghiêng là thơ Nguyễn Quốc Thái trong bài Đà lạt
( Trình Bầy số 1, ra ngày 1 tháng tám 1970 )

Nguyễn Quốc Thái – Nguyễn Đình Thuần
càphê Tùng – Đàlạt, 11 – 2013
(ảnh Nguyễn Sông Ba)
Đinh Cường
Nguồn: Tác giả gửi thơ, tranh và ảnh




















