Nguyễn An Bình
Đóa sen hồng ngày xuân
Em như đóa sen hồng
Trong lòng anh muôn thuở
Khi mùa xuân chạm ngõ
Xôn xao từng lá cành.
Đất ủ bao mầm xanh
Trổ chồi non biếc lộc
Dâng đời bao quả ngọt
Anh lại nhớ đến em.
Bờ vai nhỏ rất mềm
Tóc thơm mùi hương lúa
Bông trở mình ngậm sửa
Từng nụ hôn ngọt ngào.
Làn má ửng hoa đào
Vì ai mà mắc cở?
Em ơi! Nghe nhịp thở
Của mùa xuân đang về
Đời vẫn cuốn mải mê
Có bao giờ trở lại
Bước chân thời con gái
Đóa sen hồng ngày xưa?
Theo gió cuốn bụi mờ
Bao năm em còn nhớ
Tim anh hoài nhắc nhở
Cánh diều của tuổi thơ.
Tình xuân tuổi học trò
Luôn tràn dâng nhựa sống
Trôi đi bao năm tháng
Vẫn mãi đóa sen hồng.
1/2/2014
Cuối năm, nhớ câu thơ cổ
Tặng anh Hạc Thành Hoa khi đọc bài “Gởi bạn phương xa”
Cuối năm đọc thơ anh
Ngậm ngùi câu thơ cổ
“Bóng câu qua cửa sổ”
Thời gian bỗng bay vèo
Chút nắng vàng mang theo
Sao ấm mùa đông giá?
Lục bình trôi hai ngã
Thoáng chốc mấy mươi năm
Đất khách trở nên thân
Bạn thành người xa xứ
Đã bao mùa tuyết phủ
Còn hoài vọng quê xưa?
Thương ngọn cỏ gió đùa
Nhánh rong buồn phiêu bạt
Bồng bềnh nghe tiếng hát
Biết có còn gặp nhau?
Sóng vỗ bờ lao xao
Khói lam chiều rẩt nhẹ
Bước chân người khe khẻ
Nổi lòng gởi mây bay.
Cuối năm 2013
Nguyễn An Bình
Nguồn: Tác giả gửi


















