Archive for the ‘Nguyễn An Bình’ Category

Nguyễn An Bình

Hồn quê

Cúi hôn sông nước quê nhà
Ngày đi gói hạt phù sa vào lòng
Mắt cay theo sợi khói đồng
Rạ rơm tự thuở bế bồng trên tay.

Tuổi thơ theo cánh diều bay
Bờ tre nắng dột cuối ngày nước lên
Gọi chiều chim vịt lênh đênh
Giấu trong lau sậy chút niềm riêng mang
(more…)

Nguyễn An Bình

Giữa đôi bờ biển dâu

Cảm tác từ bài Hoàng Hạc Lâu của Thôi Hiệu

Một cánh hạc bay đi
Biết bao giờ trở lại
Người theo mùa thiên di
Cuối phương trời xa ngái.

Một góc đời cô quạnh.
Mây trắng trôi vô cùng
Sông nào bày cây lạnh
Ráng chiều có bao dung?
(more…)

Nguyễn An Bình

Cuối năm về qua dòng sông cũ

Ta lại về mang nỗi nhớ một mùa đông
Mưa cuối năm chợt đan trên dòng sông cũ
Sóng trường giang dập dồn thành cơn bão lũ
Bão dậy trong lòng hay khuất tận khơi xa.

Khói chiều hôm ta nào thấy bóng quê nhà
Nhớ làm sao chuyến phà nhiều năm trước
Có con đò sang sông một ngày ngược nước
Áo trắng người bay không thấy nẻo quay về.
(more…)

Nguyễn An Bình


Nhà văn Y Uyên (1943-1969)

Tà Dôn

Tưởng nhớ nhà văn Y Uyên. Trên đường từ Qui Nhơn, Phú Yên về ngang núi Tà Dôn-Phan Thiết mưa như trút nước, bỗng nhớ đến nhà văn Y Uyên chết trận tại nơi nầy năm 1969.

Tà Dôn, Tà Dôn mưa như trút
Xe qua cứ ngỡ vào đất Thục
Sạn đạo chùn chân người không về
Máu tưới đầm đìa trên ngọn bút.

Ngựa tía” giật mình kinh tiếng cú
Tượng đá đầu non” tràn mưa lũ
Mù mịt đất trời đâu “Quê nhà
Bão khô” lốc tan tành muôn thú.
(more…)

Nguyễn An Bình

Núi nhạn ai về

Cầu Đà Rằng một thời em qua đó
Mái tóc thề soi bóng nước sông Ba
Dòng phù sa nuôi vườn cây bói quả
Trên bãi bồi lấp lánh ráng chiều pha.

Vạt nắng vàng in nghiêng lòng tháp cổ
Chim không về núi Nhạn cũng bơ vơ
Em có thấy đỉnh Chóp Chài xa thẳm
Đường quanh co dốc đá có hững hờ.
(more…)

Nguyễn An Bình

Mùa điên điển trên sông

Khi về mới biết
Nước đã tràn đồng
Trên từng nhánh biếc
Hoa vàng trổ bông.

Mùa bông điên điển
Theo con nước về
Nhớ người con gái
Xưa buông tóc thề.
(more…)

Nguyễn An Bình

Chào đất Mũi

Chào Cà Mau – Chào bình minh đất Mũi
Chào rừng tràm chào rừng đước xôn xao
Chào biển xanh chào ngọn sóng bạc đầu
Ta lại về vùng cực nam đất nước.

Đất phương Nam dấu chân người đi trước
Còn đâu đây theo ngọn gió triều lên
Chạm tay vào cột mốc quá thiêng liêng
Mới thấy hết mùi bùn non dậy đất.
(more…)

Nguyễn An Bình

Sông bao giờ thôi mặn

Gió từ biển thổi về
Tiếng dừa lao xao chừng khô khốc ngọn
Mái tóc em cũng rối bời se sắt
Mắt mẹ đẩm mồ hôi cơn gió chiều
Con sông quê trong đôi mắt em
Có nốt chai sắn bàn tay của mẹ
Cái lưng còng của cha trên đồng nứt nẻ
Vạt áo bà ba thêm tiếng thở dài.
Ngồi ngắm dòng sông khô cạn
Nhìn ngọn lúa chưa kịp lên đòng
Nước đổ về mặn đắng
Nỗi buồn theo người khăn gói xa quê
Khói bếp chờn vờn hoàng hôn trước mặt
Cánh cò chấp chới xa.
(more…)

Nguyễn An Bình

Mây trời trắng quá mẹ ơi

Bỗng dưng lòng muốn quay về
Tắm trên dòng sông thơ ấu
Thèm mùi cá chốt dầm me
Trong bát cơm chiều mẹ nấu.

Lại nhớ những trận đòn roi
Trèo cây bắt chim phá tổ
Lội bùn bắt cá ếch soi
Trợt chân bàn tay rướm máu.
(more…)

Nguyễn An Bình

Như loài chim di trú

Tháng tám, dõi theo loài chim di trú
Chọn đường bay khắc khoải lối quay về
Cành cây khô xin dung thân tôi đậu
Giữa cuộc hành trình cạn cháy suối khe.

Tháng tám, thương nhành rong trên mái phố
Ngậm chút xanh chờ đêm uống sương buồn
Chút thời gian đem đời mình đánh cược
Số phận chia lìa những kẻ yêu thương.
(more…)

Nguyễn An Bình

Nhớ người tóc mây

Ngày em nuôi tóc thơ ngây
Tuổi thanh xuân mượt bờ vai điệu đàng
Mênh mông áo lụa nắng vàng
Bên thềm còn thoảng hương hoàng lan bay.

Ngày em nuôi tóc cho ai
Bay trong chiều, gió mệt nhoài bóng tôi
Vòng xe mòn một góc đời
Giấu trong kẹp tóc của người vừa phai.
(more…)

Nguyễn An Bình

Ninh Thuận một khúc tình ca

Cho tôi ôm Ninh Thuận vào lòng
Nghe biển xanh dạt dào tiếng sóng
Bước chân vui qua đồng muối trắng
Dõi đoàn thuyền bám biển khơi xa.

Nghe tình người bao nỗi thiết tha
Môi em ngọt ngào mùa nho chín
Men rượu vang vẫn còn bịn rịn
Màu mắt em hay má hồng tươi?
(more…)

Nguyễn An Bình

Mảnh vỡ

Chẳng thể nào giấu nỗi buồn sâu thẳm
Bởi em là hoa cỏ ngủ trong tôi
Trong ký ức chợt thấy mình trong đó
Tìm thấy nhau trong giấc mộng không rời.

Chẳng thể nào quên nụ hoa vừa chớm
Thơm mùa trăng mười sáu tuổi xuân thì
Suối tóc mượt của một thời thiếu nữ
Chảy xuôi về dòng biển cũ mỗi khi.
(more…)

Nguyễn An Bình

Bình minh mưa

Tìm gì trong giấc mơ xưa
Mưa hồn nhiên xuống thuở chưa đá vàng
Tháng năm phượng trổ huy hoàng
Đỏ như cánh bướm hàng hàng dưới chân.

Tìm từ giọt nước từ tâm
Đất trời độ lượng trăm năm tình cờ
Áo người trắng cả ước mơ
Nhòa trong hạnh phúc đôi bờ nhân gian.
(more…)

Nguyễn An Bình

Hoa thuộc bài

Hoa thuộc bài, có phải tôi nằm mơ
Khi thấy nụ vàng nở trên kẻ lá
Lần đầu tiên cứ ngỡ là chuyện lạ
Chỉ giữ cho nhau chiếc lá xanh màu.

Em ép vào tim chiếc lá nhiệm mầu
Để mơ ước thêm xanh màu hy vọng
Để tôi ươm tình một thời hóa bướm
Theo tóc người bay trên mọi nẻo đường.
(more…)

Nguyễn An Bình

Một thời hoa nắng

Một thời hoa nắng ngủ
Trên vai người rất ngoan
Bốn mùa em xanh tóc
Bay trong buổi chiều hoang.

Vàng như hoa cúc nở
Chùm hoa nắng lung linh
Tuổi hồng em ngày đó
Vạt áo dài rất xinh.
(more…)

Nguyễn An Bình

Hong tóc

Xưa em hong sợi tóc mềm
Còn thơm hương bưởi bên thềm rêu xanh
Lòng gương soi đẹp như tranh
Để tôi ý lược vòng quanh lối về.

Ngày em gởi sợi tóc thề
Qua đò đi giữa bốn bề bão dông
Áo người trắng cả dòng sông
Mấy bờ lau sậy ngược dòng phù hoa.
(more…)

Nguyễn An Bình

Như một ngọn tình xanh

Hạt mưa đầu mùa rơi
Phượng hồng vừa hé nở
Tháng tư của tôi ơi
Thắp lửa chi mà vội.

Vội như ngọn tình xanh
Long lanh trên cành biếc
Giọt sầu thật mong manh
Vỡ tan đầy hối tiếc.
(more…)

Nguyễn An Bình

Với Đà Lạt, tôi vẫn hoài lữ khách

Vói Đà Lạt tôi luôn là lữ khách
Đi qua nhau trong một nỗi đời riêng
Em nơi đó đợi từ xa xăm lắm
Quán trọ bên đường xao xác chim đêm.

Tôi có những ngày về trên phố lạ
Nghe gió rong ca trên các vỉa hè
Con dốc đi hoài cuối đường vẫn dốc
Nên đời nghiêng như nước cạn suối khe.
(more…)

Huy Liêu

Thơ: Nguyễn An Bình; Nhạc: Huy Liêu; Tiếng hát: Ngọc Sáng
ban_ky_am

Nguồn: Nhà thơ Nguyễn An Bình gửi nhạc và âm bản mp3

Nguyễn An Bình

Cám ơn đời hoa nở vì em

…Cám ơn hoa đã vì ta nở
Thế giới vui từ nỗi lẻ loi

(Ta Về – Tô Thùy Yên)

Hoa vẫn nở trong vườn đầy nắng
Cánh hồng còn đọng giọt sương đêm
Tiếng dế khuya vừa nghe đất thở
Sáng đã xanh từng ngọn cỏ non.

Hoa vẫn nở giữa mùa đại dịch
Hương vẫn nồng dẫu biết phù du
Nhụy như tơ vương tà áo lụa
Lòng chợt mềm trong mắt tiểu thư.
(more…)

Nguyễn An Bình

Lên Hoàng Su Phì

Lên Hoàng Su Phì ngắm mây đầu núi
Tìm mùa vàng trải mấy thửa bậc thang
Lên cổng trời gió cuốn từng lốc bụi
Bóng ngựa thồ leo dốc nặng lan man.

Cô gái Nùng địu gùi lên nương sớm
Nghe tiếng khèn chợt má đỏ hây hây
Nhà em dưới chân đồi phơi mưa nắng
Khói cơm chiều có mơ chuyện ngày mai?
(more…)

Vũ Thế Dũng


Thiếu nữ trên đồi Đà Lạt
dinhcuong

Thơ: Nguyễn An Bình; Nhạc: Vũ Thế Dũng; Tiếng hát: Thu Hương
ban_ky_am

Nguồn: Nhà thơ Nguyễn An Bình gửi nhạc và âm bản mp3

Nguyễn An Bình

Thuở Đà Lạt, dịu dàng màu phượng tím

Tháng ba sắc nhớ mê người
Chợt bừng phố núi một thời ngẩn ngơ
Dịu dàng phượng tím ven hồ
Và tôi-ngọn gió dại khờ qua đây.

Mây bồng bềnh–Nắng trên vai
Màu hoa phượng tím ngất ngây môi người
Và chim đánh thức tiếng cười
Từ lâu rớt lại bên đời quạnh hiu.
(more…)

Nguyễn An Bình

Khi không còn ai qua sông

Người qua sông. Tôi – cũng qua sông
Đôi bờ ngút mắt. Sóng mênh mông
Người nghe tiếng gọi. Chim mùa cưới
Tôi lội ngược dòng. Giữa bão dông.

Gió độc muôn trùng – xoay tâm bão
Gối đầu. Không hẹn – cuộc trăm năm
Ngủ ngoan, sâu nhỏ – xin đừng khóc
Khi nhánh sông dài. Cá biệt tăm.
(more…)

Nguyễn An Bình

Lên Đồng Văn*

Lên Đồng Văn ngắm núi
Đá liền đá tai mèo
Tên con đường Hạnh Phúc
Cung đèo quá cheo leo?

Mùa hoa tam giác mạch
Nở trắng cả ven đồi
Chiều nhuộm hồng chân khách
Nụ hoa đào vừa phơi.
(more…)

Nguyễn An Bình

Mùa xuân về phương Nam

Mùa xuân theo anh về phương Nam
Trong con gió se lòng
Mang theo mùi thương nhớ
Ngất ngây
Trôi qua dòng sông thời tuổi trẻ
Đầy ắp ánh trăng vàng của ngày xưa
Đi qua cánh đồng lúa thơm hương con gái
Rộn ràng tiếng cười vui
Của người em thuở còn ngây thơ
Nơi anh về – gởi nhớ
Theo nhánh sông đã chia đôi ngã, đôi bờ
Xuôi ngược là những chuyến đò chiều
Tiếng hò ngọt ngào trên bờ sông vắng
Bây giờ biết tìm đâu
Tìm đâu.
(more…)

Nguyễn An Bình


Ánh trăng trên nhà thờ
dinhcuong

Bài thánh ca mùa đông

Về ngang nhà thờ cũ
Một ngày trước giáng sinh
Chợt thấy lòng bối rối
Dưới ánh đèn lung linh.

Chuông ngân như giục giã
Trong gió lạnh mùa đông
Vang lên lời ân sủng
Thiên chúa xuống dương trần.
(more…)

Nguyễn An Bình


Thiếu nữ và bông quỳ rừng
dinhcuong

Giấc mơ dã quỳ

* Tặng Ng.

Nhớ gì một sớm mùa đông
Em nghe sợi tóc vướng lòng nhau không?
Có người thuở ấy má hồng
Thả rong áo lụa ngàn thông xanh rờn.

Hương rừng bát ngát tươi non
Sắc hoa màu nhớ có còn quanh đây
Hoa quỳ trải khắp ngàn mây
Đồi cao lủng thấp chợt dài nhớ thương.
(more…)

Nguyễn An Bình


Thiếu nữ trên đồi Đà Lạt
dinhcuong

Giữa ngàn thông Đà Lạt

Lại nhớ về nơi ấy

Ngủ đi em – dưới gốc thông già
Dưới triền đồi thơm mãi cỏ hoa
Ngọt sương mai trên từng lá biếc
Vẳng suối ngàn đá hát thật xa.

Chiều một mình ngồi đón thông reo
Tìm bóng ai xuống núi qua đèo
Đời phù du lòng sao mỏi gọi
Ngựa lạc bầy cuối dốc cheo leo.
(more…)

Nguyễn An Bình

Đi qua mùa nước nổi

1.
Nhà em chạm mớn nước
Nước tràn qua cánh đồng
Chống xuồng đi hái súng
Bèo xanh bừng đỏ bông.

Những cánh hoa tim tím
Thương áo gái đồng bưng
Cay xè con mắt ướt
Khói cơm bay lưng chừng.
(more…)

Nguyễn An Bình

Mùa thu, ngồi bên chân cầu cũ

Về đây ngồi lại chân cầu cũ
Chỉ thấy một trời hoa nắng rơi
Mấy chiếc lá vàng còn sót lại
Có hiểu giùm ta giây phút thôi.

Con sông ngày ấy giờ trơ đáy
Cúc của đường mơ đã tàn chưa?
Sao thấy mùa thu trôi mải miết
Bên bờ lau trắng của ngày xưa.
(more…)

Nguyễn An Bình

Qua sông Hậu mùa nước nổi

Lại qua sông Hậu mùa nước lớn
Lũ ngập ngừng trôi mấy cửa sông
Đâu mùa tôm cá xô con sóng
Phù sa về ngọt đỏ Cửu Long?

Cầu mới nghiêng mình in bóng nước
Mấy chiếc phà xưa lỗi hẹn rồi
Ta thành lữ khách chiều mưa muộn
Mây mù giăng kín cả trùng khơi.
(more…)

Nguyễn An Bình

Như hoa cẩm tú cầu

Không biết đến từ đâu
Hương chùng chình bỏ ngỏ
Phải hoa cẩm tú cầu
Sáng nay vừa mới nở?

Từng cánh thật mảnh mai
Lung linh trong sương sớm
Trắng một màu tinh khôi
Phấn hồng tình vừa chớm?
(more…)

Nguyễn An Bình


Thiếu nữ và hoa mimosa
dinhcuong

Núi đồi phương đông

Tặng người bạn phố núi Ng.Th.Nga

Chập chùng núi – chập chùng mây
Chân lang thang bước – một ngày mù sương
Cỏ đồi phố núi đông phương
Hồn mê mẩn ngụ cuối đường rêu phong.

Bạt ngàn gió – bạt ngàn thông
Tiếng chim hoang dã – mênh mông dốc đèo
Đá vàng một cõi buồn theo
Cây cô đơn đứng cheo leo giữa trời.
(more…)

Nguyễn An Bình

Viết bên hồ Suối Vàng

Nhớ những ngày lang thang ở Đà Lạt

Em có nhìn mây trắng
Bay về đâu cuối trời
Hồ suối Vàng thinh lặng
Biết bao giờ ngừng trôi.

Nghe cánh rừng gió hú
Ngút ngàn trên ngọn thông
Ngàn năm sau vẫn thế
Dốc đá sầu mênh mông.
(more…)

Nguyễn An Bình

Mùa thu, về trường cũ

Gởi những ai đã từng học hai ngôi trường Phan Thanh Giản, Đoàn Thị Điểm – Cần Thơ

Tháng tám, lá vàng – em còn nhớ
Tôi về trường cũ một chiều mưa
Ve ngủ từ lâu trong lòng đất
Đâu đợi em về đón thu xưa.

Áo trắng em bay ngoài cửa lớp
Một góc Ngô Quyền tôi ngẩn ngơ
Cầu gỗ bắc ngang – ngôi trường nữ
Nhìn sang – ai đó lại làm thơ.
(more…)

Nguyễn An Bình

Cũng chỉ là hoa mưa

Tháng tám lại mưa. Mưa mù trời
Mưa phùn hay mưa bụi chiều nay
Mưa hối hả tràn về ký ức
Mưa cầu vồng ngọt tựa men say.

Hoa mưa – em gọi tên như thế
Hoa của người của tuổi đôi mươi
Hoa của tình yêu thời rất trẻ
Hoa lòng dù giá lạnh vành môi.
(more…)

Nguyễn An Bình

Lại nhớ về phố núi

Đà Lạt lại mưa dông
Phố chìm trong biển nước
Con đường đã thành sông
Cuốn phăng đi phía trước.

Đà Lạt đâu trăng mờ
Trong thơ Hàn Mặc Tử
Chỉ thấy phố vật vờ
Đắm mình trong mưa lũ.
(more…)

Nguyễn An Bình

Chuyện của mười năm

Mười năm nở đóa vô thường
Tôi đi tìm lại con đường đã qua
Ngày nắng dội – Tối mưa sa
Chiều dông bão tới phong ba kiếp người.

Mười năm gió dập sóng nhồi
Lô nhô ghềnh đá bãi bồi chân mây
Góc rừng chim vụt cánh bay
Ngày sau còn nhớ tóc mai – rất buồn.
(more…)