Sông bao giờ thôi mặn | Khúc đồng dao một ngày mưa đổ | Thời gian

Posted: 16/12/2020 in Nguyễn An Bình, Thơ

Nguyễn An Bình

Sông bao giờ thôi mặn

Gió từ biển thổi về
Tiếng dừa lao xao chừng khô khốc ngọn
Mái tóc em cũng rối bời se sắt
Mắt mẹ đẩm mồ hôi cơn gió chiều
Con sông quê trong đôi mắt em
Có nốt chai sắn bàn tay của mẹ
Cái lưng còng của cha trên đồng nứt nẻ
Vạt áo bà ba thêm tiếng thở dài.
Ngồi ngắm dòng sông khô cạn
Nhìn ngọn lúa chưa kịp lên đòng
Nước đổ về mặn đắng
Nỗi buồn theo người khăn gói xa quê
Khói bếp chờn vờn hoàng hôn trước mặt
Cánh cò chấp chới xa.

Doi đất ven sông
Thèm mưa trên từng sợi tóc
Tìm đâu phù sa bồi đắp
Vạt đồng cháy cỏ
Trên dòng kênh khô
Ghe xuồng thành đàn cá mắc cạn.
Cơn khát ngọt cồn cào đắng chát
Sông bao giờ thôi hạn mặn đây em
Để người đừng quay mặt bỏ đi
Tha hương qua mùa giáp hạt
Để cù lao xanh lại xanh tươi trái ngọt
Để ta tìm đến nhau
Ngọt môi mềm thiếu nữ
Bến Tre ta ơi
Mảnh đất năm nào cũng cằn khô khát ngọt
Sao ta vẫn hoài thương nhớ gọi là quê.

*Viết trong những ngày Bến Tre khô mặn năm 2019

 

Khúc đồng dao một ngày mưa đổ

Ta về đây đón một ngày mưa đổ
Bên vũng trâu đầm chân đất rong chơi
Sáo diều từng ru ta vào giấc ngủ
Mùi bùn không bao giờ cũ em ơi.

Em còn nhớ bài đồng dao trẻ nhỏ
Hát nghêu ngao ghẹo ai bước theo chồng
“Trời mưa lâm râm, cây trâm có trái…”
Đâu biết xuân thì vừa mới qua sông.

Con thuyền nhỏ trôi một ngày sóng lón
Đâu đưa người về qua mấy ngả sông
Váng phèn nặng in trên từng thớ đất
Tóc cháy khô sao rơm rạ vẫn nồng.

Cánh vạc cánh cò ngày xưa đâu nhỉ
Ngọn khói đốt đồng còn đậm tình quê
Bông bần trắng rụng bay bao mùa nắng
Chút buồn vui nào đợi con nước về.

Ta về đây cũng một ngày mưa đổ
Tìm khúc đồng dao hát tặng cho người
Mùa trăng cũ chắc không còn ai nhớ
Mưa nắng quê người như lá vàng rơi.

9/9/2020

 

Thời gian

Thời gian không có tên
Giữ làm sao được nhỉ
Dù mua bằng nhiều tiền
Rất nhiều tiền cũng thế.

Em cầm lược soi gương
Nhớ một thời xanh tóc
Bơi trong cõi vô thường
Tìm đâu vầng trăng khóc.

Thời gian không có mùa
Thu đông qua chẳng biết
Khai quật địa tầng xưa
Chắc gì còn cỏ biếc?

Chậm rãi bước ung dung
Kim đồng hồ tích tắc
Vang tiếng gọi ma trùng
Kinh hoàng đau sấp mặt.

Thời gian không có nhau
Tình thành con sông chết
Mặt trời mọc nơi nào
Có vui như ngày tết?

Bài thơ viết dở dang
Giống áo sờn mất cúc
Đường về nhiều lối ngang
Giấu em vào vô định.

16/9/2020

Nguyễn An Bình
Nguồn: Tác giả gửi

Đã đóng bình luận.