Lương Túy Vân
Vùng đất xám đang trở mình chuyển đổi
Vươn lên cao
Sương óng ánh khoe ngày
Giấc thu nghìn năm nét gầy mặt đất
Qua đông tàn nẩy nụ nõn mùa xanh
Rồng ẩn đến giờ cũng phải thức dậy
Mùa linh thiêng tự khắc phơi bày
Cúc vàng em mùa thu thức ngộ
Ánh dương tình phía biển bão tiêu tan
Cùng Rồng Đất bao thời Thơ ấm cật
Thi sĩ ẩn mình tình Mẹ nghìn năm
Tổ Quốc Việt Nam tiên rồng sức bật
Sân bay Long Thành – Rồng Đất vươn cao
Rồng bay lên trong tình yêu nhuận sắc
Thi Sĩ rùng mình ôm Đất Xám thương yêu
Lòng mình nhé! một lòng yêu con chữ
Qua bao thời nắn nót mãi câu thơ…
Long Thành 16.10.2014
Lương Túy Vân
Nguồn: Nguyễn Đăng Trình chuyển bài


















