Hồ Chí Bửu
Có gì trong cõi hư không?
Hương nào trong gió thoáng bay
Ngất ngây một chút mà say đắng lòng
Có gì trong cõi hư không ?
Mùa Xuân một chút nắng hồng nhạt phai
Ta còn đây chén rượu cay
Cạn cho quên hết một ngày..lẻ loi
Nắng chiều, một vệt vàng soi
Hoàng hôn chưa đến đã đòi bình minh
Thương ta- Cái gã chung tình
Yêu chi mà để một mình. Nỗi đau,
Thấm sâu trong những tế bào
Thấm trong vô tận – Thấm vào thiên thu
Cõi người- Một giấc phù du
Cõi đời – Ta sống mà cưu mang tình
Nhủ thầm- Thôi, kiếp phù sinh
Thoáng qua, nhưng đọng chút tình ngàn năm.
Và rồi..nỗi nhớ xa xăm
Trở về khuấy động gọi thầm tên ai
Đã từng xây một lâu đài
Đã từng ân ái những ngày vàng son
Tỉnh ra- tình chết héo hon
Tỉnh ra mới biết mình còn dỡ dang
Tình ru một chút muộn màng
Dù cho cuối nẻo ngày tàn lặng rơi
Dỗ dề- Tôi ơi- tôi ơi
Cười lên một chút cho đời thêm vui
Cạn rồi- một chén ngậm ngùi
Đập tan đại mộng- Ngủ vùi trăm năm…
6.2.2015
Chùm thơ ngắn
Thẹn
Có bầy chim nhỏ xôn xao
Đại bàng gãy cánh làm sao vẫy vùng?
Cúi đầu- thẹn với mông lung
Kiếp sau tương ngộ – Trùng phùng với em..
Ngộ
Về may áo trắng vô chùa
Đem con phượng gáy vào khua sân đình
Bỗng dưng cờ phất chuông nghinh
Thấy bên lá phướn- bóng mình thoáng bay.
Vọng
Nghe ai kêu thét giữa rừng
Tưởng nàng Bạch Tuyết- Nửa mừng, nửa lo
Mừng vì có bữa thịt no
Lo vì tỉnh mộng buồn so- một mình
Hỏi
Hỏi em – rằng tuổi ba mươi
Hỏi ta – rằng tuổi của người mộng du
Hỏi em – Hồn chốn mịt mù
Hỏi ta – Hồn chốn ngục tù tình yêu
Vui
Em cười chúm chím một mình
Bảo ta làm mãi thơ tình cho em
Thời nầy thơ chẳng ai xem
Ta làm thơ để riêng em – gối đầu.
Ghen
Bảo ta luôn có nhiều người
Sẵn sàng chờ đợi kết đời trúc mai
Thưa rằng – chẳng có một ai
Làm thơ là khóc, thương vay cho đời
Làm thơ dễ như đi chơi..
7.2.2015
Hồ Chí Bửu
Nguồn: Tác giả gửi


















