Niệm khúc mây | Cổ điển và hiện đại

Posted: 27/07/2015 in Nguyễn Lương Vỵ, Thơ

Nguyễn Lương Vỵ

may_tren_song

Niệm khúc mây

Gặp ông Nội trong giấc chiêm bao

1.
Cháu nhớ ông như nhớ chiều tà
Như đời nay nhớ lắm đời xa
Trước sân vườn lạnh thềm rêu nhạt
Ngoài ngõ trời loang bóng nắng nhòa
Than thở bất nhơn chi rứa đó (*)
Ngậm ngùi oan nghiệt biết đâu mà
Mồ con chưa ráo già chưa nghỉ
Ông bước run theo chiều xót xa.

2.
Cháu nhớ ông như nhớ ngàn thâu
Như đèn câm nhớ trăng chìm sâu
Thở dài xót ruột miền tiên tổ
Than vắn bầm gan chốn bể dâu
Đã cuối đường trần đo với đếm
Còn nguyên giấc mộng trước và sau
Tiếng ho thiên cổ trong lòng giếng
Ông kéo gàu lên xối ướt đầu.

3.
Cháu nhớ ông như nhớ áng mây
Như ca dao nhớ suối sông gầy
Chiên Đàn chó sủa trăng đầu núi
Eo Gió gà rân sương cuối cây
Mấy bận sững sờ câu hát đó
Bao phen tê điếng tiếng im đây
Đốt thêm điếu thuốc nhìn đêm tận
Ông cháu hàn huyên theo mây bay…

07.2015

Ghi chú:

(*) Thuở sanh tiền, mỗi khi gặp chuyện bất bình hay chứng kiến thảm kịch của gia đình, ông Nội tôi thường buộc miệng than lớn lên rằng: “Thiệt là bất nhơn rứa đó mà!”.

Chiên Đàn, Eo Gió: Những địa danh ở quê tác giả.

 

Cổ điển và hiện đại

Tặng thi sĩ Võ Chân Cửu

1.
Cổ điển sầu nhắn hiện đại đau:
Người-Ma tia nắng chớp qua mau
Âm câm tịch mịch rền giông bão
Gió tạnh hư không rộ sắc màu
Vỗ trán chờ nhau lau cổ lục
Đưa tay ngóng bậu vén ngàn thâu
Đại nghi mới thấu tình tri ngộ
Chấm dứt xem như mới bắt đầu.

2.
Cổ điển điên nhắn hiện đại khùng:
Ma-Người u mộng khó hình dung
Âm xanh từng đã tru xa thẳm
Gió đỏ còn đang hú tận cùng
Vỗ trán tìm nhau xa lắc núi
Khoanh tay kiếm bậu mịt mù rừng
Ngực khuya bóng nguyệt còn lưu huyết
Tiếp tục nhen lên lửa bập bùng.

3.
Cổ điển xa nhắn hiện đại gần:
Ta bà kham nhẫn tiếng chuông ngân
Âm kinh tinh mật bừng sinh lộ
Gió kệ trong veo sáng tử phần
Vỗ trán gặp nhau hồn vãng sự
Giang tay mừng bậu bóng thanh tân
Nghĩa nọ tình kia chia sớt nhé
Hiện tiền rạng rỡ đóa phong vân…

07.2015

Nguyễn Lương Vỵ
Nguồn: Tác giả gửi

Đã đóng bình luận.