Archive for the ‘Nguyễn Lương Vỵ’ Category

Nguyễn Lương Vỵ (1952-2021)

Thi sĩ Nguyễn Lương Vỵ vừa qua đời ngày 17/2/2021 tại California, Hoa Kỳ. Sáng Tạo đăng lại Chín bài thơ không đề của ông để chúng ta cùng đọc và tưởng tiếc.

KHÔNG ÐỀ I

I.
Nhảy qua một giấc mộng:
Nhảy qua một bầu trời
Giấc mộng thì nửa vời
Bầu trời thì lộn ngược
Nhảy qua đời sẫy bước
Úp mặt soi vết thương
Thấy ở cuối con đường
Cầm dương bay áo đỏ
Nhảy qua một trận gió
Gió ôm chân thời gian
Áo đỏ ngất âm đàn
Đàn tan theo giấc mộng
Nhảy qua một chiếc bóng
Bóng ngã theo biệt ly
Kẻ ở gọi người đi
Dã quỳ vàng ngất máu
Nhảy qua một tiếng sáo
Sáo buốt lóng xương mây
Thì ra là mộng đầy
Giấc mộng trốn trong mộng!!!.
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ

Ngồi với buổi chiều ở quê nhà

Ngồi nhìn nhau, khôn xiết biệt ly
Lắng nghe gió hát, giọng thầm thì:
Đời chớp tắt, người đi kẻ ở
Mấy mùa ly loạn, đỏ phong thi

Đỏ phong thi, khóc lá chiên đàn
Vườn xưa lót ổ, tiếng chim tràn
Hồn ai đó, sương tan ngoài ngõ
Bông dại ướt chiều, mây tím than
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ


Du Tử Lê và Nguyễn Lương Vỵ

Chuyện vãn?

Có thể là độc thoại. Có thể là song thoại. Có thể là đối thoại.

Thi sĩ chuyện vãn?

Cũng chỉ ngần ấy thôi. Nhưng, chuyện vãn của thi sĩ là những con chữ, con âm bất tận.

Rất có thể, anh bảo: “Chuyện vãn. Hai tiếng nghe sao rất thân thương. Nhất là những đêm tận, những khuya tận. Những con chữ vang lên từ muôn cõi máu xương. Hư không huyễn ảo nhưng rất thật, rất gần. Thế ra, những con chữ tri âm từ rất lâu, những giọt mưa nắng trong ngần, những Búp-Nõn-Không-Thời-Gian diệu kỳ chớp tắt. Mình cầu mong cơn bệnh hiểm nghèo này chậm lại, để sẽ được tiếp tục thêm một lần chuyện vãn nữa là mãn nguyện lắm rồi.”
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ


Nhà thơ Du Tử Lê (1942-2019)

chiều rớt /xanh/ lưỡi dao (*)
câu thơ im như núi
thời gian gầy như bụi
một chỗ ngồi mồ côi!

một chớp mắt vậy thôi
kiếp đời ai vụt tắt
không kịp chào nhau rồi
một chỗ ngồi vắng mặt!
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ


Mùa thu
dinhcuong

Ballad rừng thu xa

Gửi Tôn Nữ Thu Lâm

1.
mưa ballad hay mưa trong tim
mưa cầm dương dìu dặt lắng chìm
rừng thu xa réo rắt lá hát
rồi lá rơi trên vuông chiều im

2.
mưa ballad hay mưa trên phím
ướt hết âm đàn tan hết chiều
lướt nhanh lướt chậm âm hoài niệm
âm hoài mong tím biết bao nhiêu
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ
Tặng thi sĩ Du Tử Lê, nhân một hôm cao hứng, tâm sự tầm ruồng về thi ca.


The Poet
Marc Chagall

I.
Người mai sau! Cho nhắn đôi câu
Thơ ta gửi theo tiếng hú trắng
Chịu khó hú theo mà bắt cầu
Mở ra đọc chơi, đỡ quạnh vắng

Rằng ta ơn phước được làm người
Được mần thơ cho hộc máu tươi
Huyết âm đỏ mịt mùng bão tuyết
Vũ trụ mồ côi từ lâu rồi!!!
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ

Sương đồng bằng

1.
sương đồng bằng sương chiêm bao
trở về thăm nghe đất chào
nghe ruộng gọi nghe suối hát
nghe gà gáy nghe vịt khào
dõi mắt nhớ gò lau trắng
vòng tay thương bụi mía lau
thằng-bé-ta đang u mọi (*)
vang chiều vang bóng hanh hao…
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ

I.
ngàn thu xưa về nhẹ trên vai
trăng cổ lâu xanh những dấu hài
lãng mệnh tình tang lau nếp gấp
cuồng thi tính tịch nhại trần ai
cố cựu còn nghe sông máu chảy
thanh tân vẫn thấy núi xương phai
sử lịch ác nhơn chi lắm vậy
ngàn thu xưa mai sau ngân dài.
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ

I.
cuối đời xin cảm tạ cô liêu
mần thơ được nhiêu mừng bấy nhiêu
khuya khoắt đèn khêu thêm bóng lạ
sớm hôm nắng ướt đẫm hương yêu
máu xương xa lắc kêu thương mãi
thân xác già nua nhắc nhớ nhiều
quê nhà niên thiếu nằm nghe đất
dế gáy rân ứa mật chín chiều.
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ

I.
trời thu không đất cũng thu không
vĩ cầm ướt nắng rụng ngô đồng
trên cao tiếng hát bông gòn trắng
dưới thấp lời ru vuông chiều hồng
nghe ngóng thế thôi rồi chớp mắt
trông vời vậy đó để mơ mòng
một giây một kiếp cồng chiêng dậy
trời thu không đất cũng thu không.
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ


Thơ Joseph Huỳnh Văn
(Giấy Vụn, 2011)

Đầu tháng 10.2011, tại Sài Gòn, NXB Giấy Vụn và gia đình, đã ấn hành (lần thứ Nhất) thi tập Thơ Joseph Huỳnh Văn, bao gồm toàn bộ những thi phẩm của thi sĩ Joseph Huỳnh Văn đã đăng tải trên đặc san Nhã Tập và Tập San Văn Chương tại Sài Gòn vào những năm 1972-1974 và một số bài thơ khác, do gia đình của thi sĩ cung cấp. Đặc biệt, một số bài thơ có thủ bút tác giả hiệu đính trước khi từ trần, cũng đã được Giấy Vụn in lại đúng theo bản gốc ấy. Sách dày 112 trang, khổ 13×20,5cm. Chịu trách nhiệm xuất bản: Bùi Chát – Chịu trách nhiệm bản thảo: Nguyễn Tiến Văn – Trình bày bìa: Nghi Thủy.
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ


Màu tranh như màu cà phê
dinhcuong

I.
muốn bay về cà phê cùng em
nhà bè xế trưa bên này đêm
bàn trơ ly tách trời hiu gió
sông quạnh cô hồn mưa rụng tim
gửi một vài câu cho đỡ nhớ
nhắc đôi ba chuyện để mong quên
mà quên sao được khi tin nhắn:
mưa mưa mưa cà phê mình em!
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ

I.
theo mộng về thăm sài gòn mưa
cuối hạ đầu thu chiều cũng vừa
trắng mù mưa bay trên phố chật
xám tro lá khóc bên quán xưa
vuốt mặt nhớ tri âm chìm khuất
đan tay nghe hồn vía đong đưa
bên đây mặt trời thức dậy sớm
sài gòn mưa em đã ngủ chưa?
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ
Tặng Tô Đăng Khoa


Marc Chagall, “Time is a River without Banks,” 1930–1939

I.
chiều nay bước nhẹ với thời gian
ôi lãng du quay về điêu tàn
câu hát vang thầm theo cát bụi
tiếng đàn rung nhẹ với tro than
sương rơi nương bóng thềm rêu nhạt
lá rụng nghiêng vai giọt nắng tràn
chim khách là ta mà chẳng biết
biết ai ai biết khúc tiêu lan…
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ

I.
đóng cửa suốt đêm ngồi dịch thơ
chữ người xưa như trời xanh lơ
lời nhắn tri âm rung bích ngạn
ý vang tâm huyết vút tinh mơ
ức trai mắt sáng trừng oan nghiệt [1]
bá quát tim son chết bất ngờ [2]
khuya tận một mình ngơ ngác hỏi
thạch sùng chậc lưỡi vách im trơ.
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ

I.
tuổi già ghiền nhạc bô-lê-rô
đèn khuya hiu hắt ngấn lệ khô
tiếng hát liêu trai trong ngất tạnh
cung đàn khổ hạnh giữa đời cô
độc hành một kiếp chưa xong nợ
quạnh vắng đôi bờ chẳng biết mô
chớp mắt thấy bông trời rụng miết
trời chưa hửng sáng tưởng hư vô.
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ
Tưởng tiếc nhạc sĩ Nguyễn Mạnh Cường


Nhạc sĩ Nguyễn Mạnh Cường (1959-2017)

I.
sống để chết
chết để về
chốn tịch diệt
cõi vô ưu
thơ tưởng tiếc
chữ ứa tràn
nào đâu biết
âm đỏ tươi
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ


Tác giả

I.
cổ lục trúc tre xanh
tri ân chào ngày sanh
ban sơ còn lẫy nhịp
ngây dại vẫn hòa thanh
duyên nợ trong tâm tưởng
trước sau trọn nghĩa tình
trần gian man mác nhớ
thương mắt lá long lanh…
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ


Chim sáo sừng trăng
dinhcuong

I.
Khuya tháng Tư nghiêng hết mái Tây
Cuối đời ta như chim lạc bầy
Biệt xứ ly hương thương ngọn gió
Đau tim buốt óc nhớ lưng mây
Trời quen ma khóc lời oan khốc
Đất lạ quỷ hờn thơ khôn khuây
Lệ khô đêm tận ngồi như tượng
Một đống chiêm bao đến nắm tay…
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ


Bìa sách Thơ Trần Nhân Tông
Nguyễn Lương Vỵ phỏng dịch và bình thơ
NXB Q&P – Sống, California,
kết hợp với Amazon phát hành trên mạng toàn cầu, 4.2017

Trong kho tàng thi ca cổ điển Việt Nam, Trần Nhân Tông là nhân vật lịch sử rất đặc biệt: Ngài không chỉ là một bậc minh quân lỗi lạc hiếm có, mà còn là một vị thiền sư đã liễu ngộ Phật pháp (được người đương thời tôn xưng là Điều Ngự Giác Hoàng hay Phật Hoàng, trở thành vị tổ sáng lập dòng Thiền Trúc Lâm Yên Tử của Phật giáo Việt Nam), đồng thời, cũng là một nhà thơ lớn của dân tộc.

Tác phẩm thơ của Trần Nhân Tông, trải qua nhiều thời kỳ loạn lạc chiến tranh đã bị thất tán khá nhiều. Đến nay, di sản thơ của Trần Nhân Tông đã được sưu tập và lưu giữ chỉ còn khoảng trên dưới 35 bài và một số câu thơ lẻ nằm rải rác ở các bài giảng, ngữ lục, phú… Tuy số lượng thơ còn lại khá khiêm tốn, nhưng giá trị về nội dung tư tưởng, nghệ thuật trong thơ Trần Nhân Tông được người đương thời, cũng như các thế hệ đời sau rất tâm đắc, ca ngợi và ngưỡng mộ.
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ


Cao Bá Quát (1809-1855)

1.
Nửa đêm đọc thơ Ông
Chữ bay cao tiếng hú
Tháng năm vây chỗ trú
Sông núi nhốt giấc đời
Phương trời kia nghẹn lời
Chu Thần đành lỗi hẹn.
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ

tinh_vat_mua_xuan-buu_chi
Tĩnh vật mùa Xuân
Bửu Chỉ

Cuối năm Âm lịch

1.
Chạm vào tim. Chiều cuối năm. Trôi.
Máu đàn. Tươi. Biệt khúc. Rạng ngời.
Đau. Rạng rỡ. Hồn oan. Khuất. Lấp.
Vẫn chờ nhau. Cỏ hát. Gọi. Mời.

2.
Cỏ hát. Mồ hư không. Buốt. Âm.
Gọi. Bâng quơ. Sớn sát. Rì rầm.
Mời. Lạc giọng. Lầm lì. Bi thiết.
Vẫn chờ nhau. Lẫm liệt. Đá. Câm.
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ

nguyen_luong_vy-uyen_nguyen
Tác giả qua ống kính Uyên Nguyên

I.

khuya nức nở những cõi lòng không ngủ
đợi vì sao dậy sớm tiễn người đi
(*)
lời giã biệt niềm chi đau gió hú
khép lòng tay nghe nắng cũ thầm thì

nghe thời khắc rướm âm sầu rạng rỡ
âm còn đây hay đã ở đâu nơi?!
lời giã biệt hay là lời chẳng nỡ
bởi ngàn trùng là ngấn lệ đấy thôi
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ

bia_tieu_ngao_giang_ho

1.
kim dung viết tiếu ngạo giang hồ
tung hoành máu ướt với xương khô
tự phong chánh tà tranh bá chủ
kinh hãi anh hùng hào kiệt rồ

2.
t[i]ếu ngạo giang hồ ngàn câu hát
âm vang trầm bổng ngấm nhân gian
mời ma thiên cổ về thưa thốt
sanh tử hai bên chẳng đụng hàng
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ

nguyen_luong_vy-bui_giang_2
Nguyễn Lương Vỵ & Bùi Giáng

1.
Hăm bảy năm t[i]ếu ngạo cùng ông
Bao yêu thương ém lại trong lòng
Đêm sâu lẩm nhẩm câu thơ chép
Ngày rộng tưng bừng phố chợ rông
Mưa Nguồn bát ngát phiêu bồng múa
Chớp Biển u hoài thổn thức trông
Sa mạc lan dần cho huyết tận
Nhất phiến tài tình… phải vậy [k]hông?!
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ
Gửi nhà văn Trần Hoài Thư

tran_hoai_thu_ngoi_khau_di_san

1.
người ngồi khâu di sản văn chương
của miền nam oan nghiệt tử thương
tóc trắng cổ lai hy thất thập
tay run mắt cận tâm phi thường

2.
thời trẻ chiến trường không hối tiếc
chỉ đau đất nước ngập điêu linh
xương máu nghẹn lời đâu kể xiết
sử lịch gầm lên lửa bạo hành
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ

nguyen_thi_khanh_minh-nguyen_luong_vy-tung-duyen
Từ trái: Khánh Minh, Nguyễn Lương Vỵ, Tùng, Duyên

1.
khi gặp duyên nhớ nguyễn tất nhiên
thiên tai thảng thốt buổi đầu tiên
ta ngoắc mòn tay thời trung học
gió trên sông lạc giọng cuồng điên

2.
sao thiên thu không là xa nhau
không là bài thơ rướm sắc màu
cột đèn gẫy gập nhiên đứng lặng
con đường quen là vũng đêm sâu
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ

vo_chan_cuu-nguyen_luong_vy
Từ trái: Võ Chân Cửu và Nguyễn Lương Vỵ

Thi sỹ Võ Chân Cửu biết làm thơ từ khi còn tuổi thiếu niên (13, 14 tuổi). Làm thơ từ rất sớm, nhưng sức thơ lại vượt xa cái tuổi của mình, mà thơ lại hay, thơ thứ thiệt nữa thì thật là hiếm và quý.

Võ Chân Cửu in tập thơ đầu tay, Tinh Sương, năm 1972, cách nay trên 40 năm. Lúc ấy, thi sỹ vừa tròn 20 tuổi. Nay ngồi đọc lại Tinh Sương, tôi vẫn còn niềm rung cảm, xúc động mạnh như thuở nào.

Tinh Sương, đúng như tên gọi, một giòng thơ lung linh, trong veo trong vắt, nhất khí từ bài đầu đến bài cuối. Âm vang, có một chút gì đó hiu hắt, lành lạnh, trầm trầm. Sắc màu, có một chút gì đó vừa ảo diệu, vừa mênh mông. Chữ trong mạch thơ, hình như thi sỹ cố ghìm lại những tiếng nấc thảng thốt của buổi đầu đời, khi bắt đầu cảm nhận được cái cô liêu, côi cút, bơ vơ của kiếp người.
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ
Để nhớ những lần nói lái với tiên thi Bùi Giáng

nguyen_luong_vy-bui_giang
Tác giả và Bùi Giáng

1.
Tau đố mi liên tồn là chi
Tiên thi Bùi Giáng ngồi cười khì
Nói lái ai bằng dân Xứ Quảng
Báng Giùi chánh hiệu đất Tề Phi
Mần thơ như giỡn ngài thiên cổ
Múa bút mà trêu bọn bá tri
Hữu thời trực thướng cô phong đỉnh (1)
Không Lộ háng vu Giáng háng vi
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ

tran_ngoc
Trần Ngọc (1945-2016)

1.
sáng nay tiễn biệt người bạn già
trần ngọc theo mây bay đi xa
lang bạt một đời trong gió bụi
tóc xoăn trán rộng nụ cười xòa

2.
đầu thu nắng cũng rưng rưng nhớ
giọng huế trầm nhả khói hàng hiên
lướt báo nhật trình xem thế sự
chánh ch[tr]ị chánh em thời đảo điên
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ

nguyen_tuan_khanh
Nhạc sĩ Tuấn Khanh

1.
giữa đời tưởng như là vực thẳm
chẳng biết đi đâu hay về đâu
đốt thuốc nhìn nhau ngày rớt chậm
thế kỷ người-ma bóng cụt đầu

2.
giữa đời tưởng như là rất xa
chuyện trò cho đỡ nhớ bên nhà
sớm mai khô gió mùa hanh nắng
hắng giọng nhắc tháng ngày hôm qua
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ
Gửi Tôn Nữ Thu Lâm

rung_thu-dinh_cuong
Rừng Thu
dinhcuong

1.
mưa ballad hay mưa trong tim
mưa cầm dương dìu dặt vắng chìm
rừng thu xa réo rắt lá hát
rồi lá rơi trên vuông chiều im

2.
mưa ballad hay mưa trên phím
ướt hết âm đàn tan hết chiều
lướt nhanh lướt chậm âm hoài niệm
âm hoài mong tím biết bao nhiêu
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ

chan_dung_mai_thao-dinh_cuong
Mai Thảo (1927-1998)

1.
ta thấy hình ta những miếu đền
sử trào huyết lệ đã nhiều phen
núi xương sông máu kèn ma thổi
miếu nín đền câm vực thẳm đen

2.
vó ngựa ngàn năm lèn đá dội
rền vang tiếng hí đỏ lưng mây
đỉnh trời cô độc im không nói
xanh ngút niềm đau chẳng tỏ bày
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ

vu_lan_thuong_me

1.
con về bên mẹ nghe huyết âm
nghe tủy xương réo rắt mưa dầm
(1)
vết hằn năm tháng bâng khuâng hỏi
bao nhiêu ly tán với ly tan

2.
nhớ không hết nấm mồ viễn xứ
chân đã run và lưng đã còng
nụ cười dúm dó lòng chưa nhẹ
mẹ vẫn ngồi nhắc khẽ thương mong
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ

time_to_say_goodbye

1.
thời gian vừa nói câu giã từ
hẹn cùng em về với ngàn thu
tiếng còi ga lạnh trên trần thế
xin ủ trong hồn chuyến viễn du

2.
xứ sở vẫn còn khung cửa sổ
khép hờ thức đợi cỏ biền xanh
hòa âm ánh biếc đêm tri ngộ
trăng khuyết âm đàn trôi rất nhanh
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ

larung_gar_demolition

1.
học viện phật giáo larung gar
khiến cao xanh cũng phải xót xa
và cát bụi la thầm trong nắng
chúng phá chùa bức tử pháp tòa

2.
“văn minh” tàu mấy ngàn năm trước
tranh bá đồ vương rất bạo tàn
xuân thu chiến quốc rền bạo ngược
đại hán luôn xâm lược lân bang
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ

tuong_phat_hoang_tran_nhan_tong
Trần Nhân Tông (1258-1308)

Cảm ứng thơ Trần Nhân Tông

Tặng Nguyên Giác Phan Tấn Hải

1.
người lính già kể chuyện nguyên phong
rù rì theo sắc nắng thương mong
đầu bạc bên chiêu lăng lặng lẽ
tình quê nợ nước vẫn chưa xong

2.
một hơi thở một đời thế thôi
gió cuốn đi thực mộng quên rồi
[1]
chùa làng lưu lại câu tâm bút
thơ bay đi theo mây rong chơi
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ

the_poet
The Poet
Marc Chagall

Không đề tháng Năm

Nằm bệnh thương nhớ biển
Huyết yến treo vách chiều
Tháng Năm treo hắt hiu
Người nằm treo nhịp thở

Nhẩm câu thơ kiên khổ
Âm sóng bạc trùng khơi
Thơ khô máu hết rồi
Biết tìm đâu tri kỷ?!
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ
Tặng nữ sỹ Nguyễn Thị Khánh Minh

thieu_nu_chieu_ngoai_cua_so_mien_doi_nui-dinh_cuong
Thiếu nữ chiều ngoài cửa sổ miền đồi núi
dinhcuong

1.

Chẳng hề chi. Khi giã biệt. Đi.
Về xanh. Nhớ quá. Chim tử quy.
Chẳng hề gì. Khi thiên cao. Hát.
Chào nhau. Đẹp ngất. Đóa phong thi.
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ

hoai_khanh_4
Nhà thơ Hoài Khanh (1933-2013)

Qua sông là một nhịp cầu
Qua tôi là một kiếp sầu vô chung
(*)
Dấu than dấu chấm cuối cùng
Người thơ khép mắt cánh rừng bay lên
Giọng sầu ngất gió anh niên
Máu xương tức tưởi đảo điên một thời
Buồm nâu biển biếc xa khơi
Nguồn cơn ký ức ngậm ngùi viễn phương
Bướm bay dế gáy bông hường
Ngồi đây tưởng niệm vô thường tận đâu?!
(more…)