Viên Dung
1.
từng giây cô đơn quanh quất
bởi em thốt lời đắng thật
dưới con trăng đầu chật vật lòng anh
màu trăng buồn đến long lanh
cô đơn dường treo bất hạnh
buồn lên trăng chẳng còn xanh
đường yêu. em nỡ phân ranh cuộc tình
con tim buồn đến lặng thinh
cô đơn choàng mơ bừng tỉnh
phủ định từ mắt môi xinh
xông tận trong mơ, em định tình xa
tim anh chới với thật thà
gió tháng giêng rao, tình quá
căng thẳng dây diều đêm qua
vẳng trong tiếng sáo ngân nga nỗi lòng
nghìn tiếng yêu, em nghe không
gió tháng giêng căng thông thống
sáo diều mang nặng nỗi lòng
sợ diều băng mất mà lòng yêu em
rượu cạn, tình em chẳng đem
cô đơn từng giây nhát chém
vừa chợp mắt sợ mất em
con tim rướn máu mà em không màng
tơ tình vướng, cô đơn mang
2.
cách chia nào chẳng đau lòng
anh. biết em đau lắm không
đau. trăng xuân đó chứng lòng yêu nhau
màu trăng vỡ, đến nao nao
mai. duyên. tình. biết thế nào
cải cha cải mẹ, sao đang
theo anh ? hiếu rớt giữa đàng. tiếng tăm ?
chia tay. đành chỗ khóc thầm
gió tháng giêng, rộng. trăng nằm
tháng giêng, sáo diều ngân ngâm
xa xăm sáo kể nhiều năm yêu người
mà thôi. tình. trả cho người
phôn. yêu. nhón nhắn. xin đừng
dẫu mai, khác chốn. người dưng
hãy như yêu phận người từng trót yêu
gió đưa, sáo điệu giấc chiều
hãy xem tình. một giấc yêu
xem tình một thuở mĩ miều
trả em hương cũ thơm miền vấn vương
thả yêu về chốn vô thường
mai kia vấp nhớ. mờ thương
Viên Dung
14/03/2016
Nguồn: Tác giả gửi


















